Truyen30h.Com

[ BHTT ] [ FUTA ] LÃO CÔNG GIẢ CỦA TÔI MẤT TRÍ NHỚ RỒI! - Hồ Điệp Bất Thị Điểu

Chương 38: Cách một cánh cửa ( H )

nia_iam

Chương 38: Đang làm tình thì bị 'bạn thân' quấy nhiễu, cách một cánh cửa, lão công giả cố tình đâm mạnh khiến nàng dâm kêu, dâm thủy tràn lan.
___________

Nghe vậy, Uyển Ninh mặt đầy vẻ đáng thương, mặt đỏ bừng, thở phì phì nói: "Mẹ chị chưa ném cho tôi!"

Phó Hạ bị Uyển Ninh chọc cười, phụt cười một tiếng: "Ngoan nào, mua lại cho em."

"Đây mới không thèm nhé! Chị cũng đừng chạm vào tôi!" Uyển Ninh chu cái môi tiếp tục cứng mỏ.

Vậy chứ, thật ra oán giận với Phó Hạ đã gần như hết rồi, bản thân nàng cũng không tin nổi, cô mới dỗ có vài câu thôi, mà nàng đã không còn tức giận nữa.

"Nhưng chị sờ vào rồi, làm sao giờ?"

Ngón tay Phó Hạ đẩy môi thịt mềm mại của nàng ra, đặt lên khe thịt nhẹ nhàng xoa nắn, chỉ vài cái đã xoa ra nước, rồi lại ác ý cắm ngón tay vào nhục huyệt ướt đẫm huyệt quấy đảo, mỉm cười nhìn chằm chằm mặt nhỏ rối rắm của vợ nhỏ.

"Ưm... nhẹ chút... đồ khốn! Đồ dê xồm... thả ra... ưa..." Uyển Ninh cả mặt ửng hồng, kiều mị rên rỉ.

Hai tay vô lực đẩy vai cô, bị cô một tay nắm gọn, ép lên đỉnh đầu, không cách nào giãy nổi nữa.

"Nói chị biết, lúc chị tới hai người đang làm cái gì?" Tay Phó Hạ thả chậm tốc độ, lòng bàn tay thô ráp ma sát môi thịt, nhè nhẹ xoa nắn, khiến huyệt nhỏ run rẩy không ngừng, dâm thủy róc rách chảy ra.

"Ư... cái gì... A-" Uyển Ninh hơi chột dạ, cụp mắt xuống không dám nhìn thẳng vào mắt Phó Hạ.

"Nói thật, chị không thích em nói dối, dù chuyện gì cũng phải nói ra, mới giải quyết khúc mắc trong lòng nhau được." Phó Hạ rút ngón trỏ ra ngoài, thay vào đó là cắm ngón tay dài nhất vào, tay hướng lên, tìm kiếm trong lỗ, tìm đến nơi chỗ thịt mềm mại nhất.

Sau đó ấn nhẹ một cái, nơi đây như chốt mở của cánh cửa thiên đường, cũng giống nút ấn rơi vào địa ngục, chỉ cần chạm nhẹ một cái, Uyển Ninh lập tức vừa sướng vừa khó nhịn.

"Đừng ấn... ưm... anh ấy nói muốn... yêu đương với em, ư... muốn thử một lần... a... Phó H- không cần! A~"

Giờ Uyển Ninh đã biết Phó Hạ ghen sẽ thế nào, cô dùng hai ngón tay đâm vào, kẹp lấy chỗ thịt mềm kia, khẽ kéo một cái, dâm huyệt đã điên cuồng chảy nước, lỗ nhỏ cũng điên cuồng mút mát, nàng bị cô dùng tay cắm lên đỉnh.

Hai mắt nàng mê ly, cơ thể run lên từng đợt, dư vị sung sướng còn chưa qua, ngón tay Phó Hạ đã đổi thành côn thịt cắm thẳng vào nhụy tâm, tầng tầng nếp gấp bị côn thịt thô to căng ra, nóng bỏng khiến cả người nàng như hồng lên.

"Hức... em không đồng ý... ư~" Đôi tay Uyển Ninh được thả ra, nàng không giãy dụa nữa, mà thuận thế ôm lấy bả vai rộng của cô, đôi con ngươi chứa đầy ý dục, khe khẽ rên rỉ nói với Phó Hạ: "Lần này... Không được... cắm ở đó... Muốn chị nhẹ một chút ~~"

Tuy Phó Hạ cũng nóng vội, nhưng lại không đành lòng cưỡng ép nàng, cô cố tình thả chậm tốc độ, chín nông một sâu nhẹ nhàng cắm huyệt.

Động tác chậm lại, cảm giác của Uyển Ninh lại càng phóng đại, huyệt nhỏ co chặt bị côn thịt ma sát dâm thủy tràn lan, lúc cắm sâu vào, nước dâm bị đâm văng khắp nơi, toàn thân nàng cũng theo đó mà run rẩy, ý thức mơ hồ rên ưm ư

"Thế này thoải mái sao?" Phó Hạ nặng nề thở dốc.

"Ừ... ưm... thoải mái nha~" Tiếng Uyển Ninh rên ngọt lịm, vòng eo không khống chế được vặn vẹo lên xuống, chủ động hùa theo tiêt tấu thọc rút của Phó Hạ.

Hai nhũ hoa trước ngực bị cắm lắc lư lộn xộn, trước đó Phó Hạ chỉ lo chơi huyệt mà bỏ qua đôi gò bông xinh đẹp này, giờ nhìn lại, không chỉ đôi gò bông trắng nõn mềm mại, mà hai bên đầu nhũ hoa no đủ cũng đổi sắc theo mức độ động tình, không những đỏ mà còn sưng cứng to lên.

Đầu nhũ hoa nhỏ hồng thường này, giờ lại đỏ tựa hồng mai, kiều diễm ướt át chờ người ngắt.

Phó Hạ cúi xuống ép đôi gò bông vào nhau, đầu nhũ hoa song song, dùng lưỡi liếm qua liếm lại, sau đó ngậm cả hai vào miệng mút mát.

Động tác dưới thân vẫn không ngừng, cực kỳ có kỹ xảo liên tục cắm vào điểm G, khiến từng sợi dây thần kinh nhạy cảm của nàng đều run lên, cảm xúc phóng đại không bến bờ.

Dâm huyệt càng cắm nước càng nhiều, không chỉ bắp đùi, mà nước dâm còn chảy dọc theo rãnh mông, đọng lại một mảng rộng, nàng quá mức động tình.

Nàng chủ động ôm cổ cô, ưỡn ngực dâng nhũ hoa tới miệng cô.

"Ư... sướng quá... Còn muốn nữa, Phó Hạ... a... ư..."

Nhìn vợ nhỏ mềm mại rên rỉ dưới thân, Phó Hạ nhả đầu nhũ hoa nàng ra, hôn nhẹ lên môi nàng, giọng khàn khàn nói: "Bé dâm đãng, biết hưởng thụ rồi à."

Vòng eo tráng kiện hoạt động, bắt đầu đẩy nhanh tốc độ cắm rút, Uyển Ninh bị cô xỏ xuyên, dâm thủy giàn giụa cơ thể phát run, khóc nức nở ưm ư ra tiếng, lại lần nữa cao trào.

Ngoài cửa bất chợt vang lên tiếng Hoắc Văn Bân đập cửa, âm thanh dồn dập, Uyển Ninh còn đang nếm mùi cao trào thoáng giật mình, cơ thể bất giác căng cứng, nhục huyệt cũng theo đó mà cắn chặt, kẹp khiến Phó Hạ hít hà một hơi, suýt nữa đã bắn tinh.

Hoắc Văn Bân không biết hai người đang làm gì phòng, cũng không nghĩ tới Phó Hạ sẽ dỗ được Uyển Ninh nhanh như vậy, anh ta chỉ loáng thoáng nghe thấy tiếng khóc, cho rằng Phó Hạ ức hiếp Uyển Ninh, mới vội vã đập cửa.

"Phó Hạ! Mở cửa ra! Có chuyện gì thì ra đây nói, bắt nạt một cô gái nhỏ thì còn gì là người nữa!!" Hoắc Văn Bân ở ngoài điên cuồng đập cửa, gấp gáp nói.

Phó Hạ ngứa mắt cái tên Hoắc Văn Bân này sẵn rồi, giờ này còn đi quấy nhiễu chuyện tốt của vợ chồng cô, đúng là bực không chịu được, đã ngứa vốn là oán khí thâm hậu, dứt khoát mò tay lên tủ đầu giường cầm lấy cái gạt tàn ném tới.

"Phanh" một tiếng, gạt tàn đập vào cửa kêu một tiếng nặng trịch, nhưng lúc rơi xuống có thảm đỡ nên không vỡ tan.

"Cút!!!" Phó Hạ tức điên người.

"Anh mà còn không thả Tiểu Ninh ra, tôi sẽ đạp cửa!!!"

"Em... Để em nói... ưm... Phó Hạ~" Uyển Ninh sợ hai người lại đánh nhau lần nữa, cũng sợ Hoắc Văn Bân sẽ vọt vào thật, nên nàng vội vàng ngăn Phó Hạ đang điên tiết muốn rút ra khỏi người nàng.

Nhất thời nàng không nghĩ được gì khác, dâm huyệt vô thức co chặt, kẹp Phó Hạ sướng rơn gầm nhẹ.

Phó Hạ nhướng mày cợt nhả cười nói: "Một ngày không gặp, em tiến bộ hơn không ít? Xem ra cách xa cũng rất hữu dụng."

Dứt lời, hai tay cô ôm lấy eo Uyển Ninh, bế nàng ra khỏi giường, bước đi đến cạnh cửa, mắt nhìn cửa, ý bảo Uyển Ninh nói đi.

"Văn Bân, em không sao, đang nói với Phó Hạ vài việc, anh đừng để ý... ưm... ư... tới em..." Trong lúc Uyển Ninh nói chuyện, côn thịt chôn sâu trong cơ thể cô đột nhiên ác ý cắm mạnh, quy đầu không lệnh một ly đâm thẳng vào điểm G.

Tàn nhẫn cắm rút, ma sát, khiến nàng nói một câu cũng khồn xong, khoái cảm vô hạn ập tới, nàng cắn chặt môi dưới, Uyển Ninh bị cảm giác vây lấy, đầu óc mụ mị, không chịu đựng được trực tiếp lẳng lơ rên ra tiếng.

"Ư... không... á... quá nhanh... ư ư... không được... a... ưm ư..." Âm thanh rên rỉ mang theo tiếng khóc nức nở, hai chân kẹp trên sườn eo cô cũng đong đưa loạn xạ.

Sung sướng mạnh mẽ đánh úp nàng, dòng nhiệt chỗ bụng nhỏ kích động, côn thịt Phó Hạ ra vào không ngừng, hung hăng đâm nát điểm G, cách một cánh cửa, ở trước mặt Hoắc Văn Bân, Uyển Ninh bị Phó Hạ chơi đến triều xuy.

Côn thịt nhanh chóng rút ra, Phó Hạ lấy tư thế xi tiểu, ôm Uyển Ninh lên, ngón tay duỗi đến chỗ âm đế, day ấn kích thích nàng, đến lúc dâm thủy ròng ròng không sai biệt lắm mới thả tay ra, ép thân thể mềm mại của nàng lên ván cửa, côn thịt lần nữa đâm vào huyệt ướt dầm dề.

Hung hăng đâm thêm vài trăm phát, bắn hết tinh trùng vào trong huyệt mềm.

_______

~Hết chương 38~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen30h.Com