Truyen30h.Com

[BHTT] Quán rượu trong ngõ [Thủy-Thảo]

Chương 25

30th08

*Ting ting Ngọc Thảo vừa cập nhật 1 ảnh mới lúc 8h tối*

Chú thích: "Lâu rồi không gặp. Người bạn thân mến đã đến thành phố của tôi tìm tôi, nên tôi trở thành tài xế và hướng dẫn viên đưa bạn đi chơi".


-[Oaaaa lâu rồi mới thấy bà chủ Nguyễn phát cẩu lương nha~~~]

-[Tôi còn nghĩ Ngọc Thảo độc thân rồi😭 chưa kịp mừng thì cơm chó đập vào mặt!!!!!!!!]

-[Bạn lầu trên coi chừng bị block:))))]

-[Chị Thảo yêu xa ạ? Vị kia nhà chị đến tìm chị rồi hạnh phúc quá đi🥺 @.@ ngọt quá]

-[Xin cầu bà chủ Nguyễn chăm chỉ đăng ảnh đừng để tài khoản trống trơn và chúng tôi đói nhan sắc!!!!!]

-[Chị Thảo phát cẩu lương ngày càng chuyên nghiệp :))))))))]

...

...

Phía dưới nhảy lên các bình luận liên tục ở ảnh nàng, hình như rất lâu rồi họ mới thấy Ngọc Thảo đăng ảnh yêu đương - nhiều người thậm chí còn nghĩ bà chủ Nguyễn đã độc thân.

Còn Ngọc Thảo lúc này đang lái xe đưa bạn nhỏ đi ăn. Bọn họ quyết định sẽ đi phố ẩm thực ăn tối, nên nàng thả Thanh Thủy ở cổng và chạy đi đậu xe.

"Ủa Thủy, em đến đây lúc nào vậy?" Bảo Ngọc đang cùng Thùy Tiên đi ăn tối thì từ xa xa thấy ai đó dáng người giống Thanh Thủy, nghĩ mình nhìn nhầm nhưng tiến gần thì đúng là em ấy.

"Chị Ngọc, chị Tiên chào buổi tối ạ. Em đến đây hôm qua, 2 người đi ăn ạ?" Thanh Thủy cũng ngạc nhiên nhìn 2 người họ, thành phố A thật sự nhỏ.

"Chào Thủy lâu không gặp em, bọn chị đang định đi ăn không biết đi đâu nên vẫn lượn vòng vòng khu ẩm thực nãy giờ. Em ăn gì chưa? Đi cùng luôn nha." Thùy Tiên ngỏ ý rủ bạn nhỏ trước mặt.

"Đúng đó đi ăn cùng bọn chị đi, đã lâu không gặp nhau rồi." Bảo Ngọc cũng tiếp lời.

Thanh Thủy đang bối rối không biết trả lời làm sao, thì cứu tinh của cô đi đậu xe xong đã quay lại.

"Thùy Tiên, Bảo Ngọc 2 cậu cũng ở đây?" Ngọc Thảo bất ngờ hỏi.

"Trời bà chủ Nguyễn, làm sao tối nay mọi người đều hứng thú đi phố ẩm thực vậy nè"

"Ngọc Thảo cậu không phải đi chơi à, tớ và Thùy Tiên cũng định rủ nhưng xem ảnh cậu đăng liền biết cậu bận rộn rồi" Bảo Ngọc giơ giơ điện thoại nhắc đến tấm ảnh Ngọc Thảo vừa đăng lúc nãy.

"Bà chủ Nguyễn, người đâu?" Thùy Tiên ngó xung quanh Ngọc Thảo nhưng không thấy người đàn ông nào tiến tới.

Ngọc Thảo nghĩ đúng là chạy trời không khỏi nắng, vậy cũng gặp được. Cô đi vòng qua phía Thanh Thủy đứng cạnh em ấy, ôm lấy cánh tay bình thản nói "Người đây, đều quen nên không cần giới thiệu nữa nha".

Thanh Thủy lúng túng chỉ biết gật đầu rồi cười cười nhìn 2 người trước mặt đang mang biểu cảm kinh ngạc thật phong phú!!!!


"2 người....cậu cậu và Thủy?" Thùy Tiên ngạc nhiên đến nói lắp, lại chỉ chỉ vào 2 người hỏi.

"Đúng. Không nói nữa mình cùng Thủy có hẹn rồi, lần sau gặp bồi tội cùng mọi người sau nha. Tạm biệt"
Ngọc Thảo nhanh chóng kéo Thanh Thủy chạy nhanh, cô thì không lo gì chỉ sợ mấy người phụ nữ kia trêu chọc hay doạ bạn nhỏ da mặt mỏng bên cạnh hoảng. Thanh Thủy bị nàng kéo đi cũng chỉ kịp gật đầu nói tạm biệt cùng Thùy Tiên và Bảo Ngọc.


"Bảo Ngọc, cậu thấy cái mình thấy đúng không?" Thùy Tiên quay qua hỏi bạn tốt

"Đúng, giống cậu."

"Ngọc Thảo....hẹn hò đối tượng... là em gái nhỏ Thanh Thủy, trời ạ"

"Mình cũng không ngờ, còn nghĩ nàng hẹn hò cùng người đàn ông nào đó!"

"Sốc chết mất thôi!!! Mình không nghĩ 2 người họ lại...liên quan đến nhau luôn" Thùy Tiên không khỏi sốc, nhớ đến chữ "Thủy" mình xăm cho Ngọc Thảo đã hiểu ý nghĩa thật sự. Huhu trách bản thân cô ngu dốt làm sao liên hệ được đến Thủy là Thanh Thủy đâu, còn nói nhảm nhảm trước mặt nàng!!!


"Rất đáng yêu mà~ tình cảm không thể nói trước được. Thôi nhanh đi ăn đi lần tới lại bắt nàng tra hỏi sau" Bảo Ngọc kéo Thùy Tiên đi.


________

"Có bị doạ không, bạn học Huỳnh ?" Ngọc Thảo cười hỏi người bên cạnh, bọn họ lúc nãy chuồn đi tìm 1 quán ăn khá ngon trên phố ngồi ăn tối.

"Không có, chỉ thấy thành phố A đúng là không lớn không nhỏ cũng trùng hợp thật"

"Trùng hợp thiệt, chị cũng không ngờ"

Thanh Thủy nhìn Ngọc Thảo cười, vỗ vỗ lên tay chị ấy. Mắt vô tình lướt qua bàn tay nàng, bất ngờ cằm bàn tay Ngọc Thảo lên xem cho rõ.

"Thủy?"

"Đã cố ý không nói rồi em vẫn thấy. Đẹp không?"

"Đẹp. Xăm lúc nào vậy?" Thanh Thủy vuốt ve ngón tay nàng.

"Mấy hôm trước vừa xăm, định hôm nay đến thành phố B tìm em cho em bất ngờ. Nào đâu em đã đến đây trước!!" Ngọc Thảo có chút bất mãn nói, uổng phí công sức nàng chuẩn bị.

"Vẫn bất ngờ mà, đáng yêu lắm. Xăm ngay ngón tay chắc đau lắm hả?

"Còn ổn, chữ nhỏ mà không sao. Này đừng vuốt nữa đang ở ngoài đường đó bạn Huỳnh, ăn đi kìa" Ngọc Thảo ngại ngùng rút tay về.

Thanh Thủy cũng bắt đầu ăn tối, cô không nếm ra vị đồ ăn là gì ngoài ngọt ngào cả, hình xăm chữ "Thủy" nơi áp út ngón tay Ngọc Thảo vẫn luôn lượn quanh trong đầu...

2 người dùng xong bữa tối đã 10h, định đến quán rượu uống một xíu nhưng Jay nhắn tin bảo hôm nay thứ 7 nên quán hơi đông hết chỗ ngồi. Ngọc Thảo quyết định chở Thanh Thủy đi hóng mát quanh thành phố về đêm.

.

.

"Không có An An buồn thật" Thanh Thủy ngồi lên sofa nói, bọn họ đi dạo phố xong vừa trở về nhà. Không nghe tiếng An An líu lo lại quấy phá cô thấy có chút trống vắng.

"Hiếm khi yên tĩnh! Ra ban công uống một chút nha, chị đi lấy rượu" Ngọc Thảo bước vào trong, cô ngoài lấy rượu còn lấy vài món bất ngờ cho người kia.

Thanh Thủy ra ban công trước, trời hôm nay rất mát không quá lạnh như lần năm mới bọn họ ở đây. Cô nằm lên giường thấy thật thoải mái, gió mát mát chăn nệm giặt sạch thơm mùi xả vải, Thanh Thủy lấy điện thoại ra liền nhận được tin nhắn của Tiểu Vy:
"12:00 chúc bạn học Huỳnh sinh nhật vui vẻ sống lâu trăm tuổi, làm nhiều món ngon đãi Trần Tiểu Vy. Năm nay có sắc quên bạn chạy đi thành phố khác thật đáng trách, trở về phải bồi thường cho bạn bè 100 ly trà sữa"

Thanh Thủy nhìn đồng hồ, đã 12 giờ rồi hôm nay là sinh nhật của cô. Trả lời tin nhắn của Tiểu Vy xong lại bận rộn trả lời tin của vài người bạn thân thiết trong nhóm bạn chúc mừng.

Ngọc Thảo mở cửa ban công bước ra, Thanh Thủy quay qua nhìn chị ấy.

"Bảo bối, chúc mừng sinh nhật" Ngọc Thảo 1 tay cầm theo bánh kem nhỏ, 1 tay ôm cả bó hoa hồng rất to đưa cho Thanh Thủy.

Thanh Thủy đỡ lấy hoa, rất cảm động và bất ngờ không biết Ngọc Thảo chuẩn bị từ lúc nào. Ngọc Thảo lại chạy vào trong lấy ly và rượu cùng 1 hộp quà đem ra.

"Cho em, sinh nhật vui vẻ." Ngọc Thảo để hộp quà vào người Thanh Thủy, tiến đến hôn lên môi bạn nhỏ.

"Thảo...cảm ơn chị"

"Mở ra xem đi nha"

Thanh Thủy mở ra, bên trong có 1 cái thiệp nhỏ viết tay và 1 máy pha cà phê rất đẹp, cô rất thích mẫu máy này nhưng giá của nó thì làm đau lòng nên vẫn luôn chưa mua, nhìn quà lại nhìn Ngọc Thảo bối rối nói "Cái này đắt lắm ạ, làm chị tốn tiền như vậy em thật sự ngại..."


"Không cho nói nhảm, đây là quà sinh nhật chị tặng em. Bạn Huỳnh xin nhớ rõ, món quà không phải món nợ, không được ngại cũng không cần cảm thấy có lỗi hay tiếc tiền dùm chị. Thổi nến nha" - Ngọc Thảo biết vị nhà nàng rất hay ngại nên phải nói phủ đầu trước, cô đốt nến bánh kem đưa lại trước mặt Thanh Thủy chờ em ấy ước nguyện lại thổi tắt nến xong cũng rót rượu cho cả 2.

"Cạn ly! Bảo bối chúc em mỗi năm đều hạnh phúc"

"Cảm ơn chị" Thanh Thủy chạm ly cùng nàng, bây giờ cô rất hạnh phúc.

"Cái này cũng là 1 món quà đó nha, thích không?" Ngọc Thảo đặt ly rượu lên bàn, giơ ngón áp út có chữ "Thủy" ra trước mặt người bên cạnh.

Thanh Thủy nắm lấy bàn tay nàng, vuốt ve ngón áp út lại đưa lên môi hôn "thích, rất đẹp".


Ngọc Thảo ôm lấy cổ Thanh Thủy, chủ động dâng lên đôi môi đỏ mời người thân mật. Thanh Thủy áp môi mình lên môi nàng, dịu dàng hôn.

Ngọc Thảo đẩy người đang kích động hôn càng lúc càng sâu kia ra, lại gần tai bạn nhỏ vừa cười vừa nói khẽ "Chị không muốn ngày mai bọn mình lên báo vì thân mật ở ban công đâu nha bạn Huỳnh."

"Do ai quyến rũ người khác vậy cô Nguyễn" Thanh Thủy cười chỉ tay lên mũi nàng, cô nghĩ người phụ nữ này thật sự quá yêu mị tối nay càng mỹ đến chọc người động tâm.

"Ngoài này lạnh rồi, vào trong thôi"

Thanh Thủy nghe lời đứng dậy định vào trong thì thấy Ngọc Thảo vẫn ngồi yên trên nệm.
"Làm sao vậy? Đi nè"

"Ẵm chị..." Ngọc Thảo đưa 2 tay ra về phía người trước mặt.

Thanh Thủy cảm thấy choáng váng, còn làm nũng hơn cả em bé An An. Cô lại thấp người xuống ôm Ngọc Thảo lên.

Thanh Thủy tuy là gầy nhưng thể lực rất tốt vì xưa nay đi làm lại thường vận động tập thể dục, Ngọc Thảo cũng gầy nên cô dễ dàng ẵm chị ấy lên.

"Nặng không?" Ngọc Thảo câu cổ Thanh Thủy cũng lo lắng sợ rơi xuống.

"Nặng!"

"Ah, khốn kiếp...Thanh Thủy"
Ngọc Thảo bật ra tiếng chửi vì vừa nãy người đang ẵm nàng giả vờ như sắp ngã làm nàng tưởng thôi xong đời rồi - sợ đến xanh mặt.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen30h.Com