Truyen30h.Com

[ChamSeob] Solitaire

#16

Febpish

Hyungseob tự thấy tình huống của mình chán đời dã man. Đường đường là khu nhà mình, giơ thẻ ra - không, chỉ cần bỏ khẩu trang ra là bảo vệ cho vào luôn, nhưng lại phải đứng ngoài cửa, giữa một lô lốc phóng viên. Cậu thấy tội lỗi quá chừng, cảm giác như mình đang phá đường phá xóm, đứng trong hàng ngũ những kẻ biểu tình bất hợp pháp làm ách tắc giao thông khu dân cư vậy.

Woojin quả nhiên là tập luyện đến mù thông tin luôn, sáng nay nếu không phải nhờ Kuanlin nói thì chắc cậu cũng chẳng biết Jihoon vướng rắc rối. Giờ thì cả bốn người đang làm thanh chắn cửa không cho Jihoon ra ngoài rồi. Mà Woojin chẳng hiểu luôn, chỉ là được cõng về sau đó đi ra, lấy cơ sở đâu mà giật tít? Lại còn một cái tít siêu buồn cười, Jihoon say rượu được cõng về nhà người yêu, ở đó đến sáng thì quay lại.

Mặc dù nói thế thì cũng không sai, nhưng cậu không phải kẻ nhạy bén với tin tức như đám phóng viên, mà cậu cũng không thấy một sự thật hiển nhiên rằng chẳng bức ảnh nào lộ mặt người đã cõng Jihoon cả. Có lẽ ảnh ọt cũng qua xử lí một phần rồi mới được tung ra, và vì lí do gì đi nữa thì lần này Jihoon cũng thực sự rắc rối. Đứng trên lập trường của cậu ấy, chuyện này chẳng có gì đáng để thanh minh, chỉ cần nói về nhà bạn bè một chút có sao là xong. Nhưng phóng viên thì bới móc ra được nhiều thứ hơn thế, giả sử như Park Jihoon nát rượu à? Lúc nào cũng say xỉn à? Có chắc là trong đó chỉ có cậu bạn ấy không? Jihoon liệu có say rượu mà làm gì con gái nhà lành không? Hyungseob còn thấy có một kẻ đã ghi sẵn câu hỏi trên giấy: người cõng cậu về có phải bạn trai của cậu không?

"Dù sao thì cũng phải có một lời nói nào đó để xoa dịu dư luận, giúp cho fan của cậu ấy đỡ loạn. Trên twitter trend Jihoon ầm ầm rồi."

Hyungseob nhìn tin nhắn của Woojin mà thở dài.

"Alo tớ là Hyungseob. Giờ cậu ổn không, thực hiện một buổi interview nhé?"
.
.
.
Jihoon vẫn rất ổn, gương mặt phơi phới vì nước ép Woojin chỉ làm cho Hyungseob hôm nay cậu lại húp trọn. Cậu còn mặc bộ đồ màu hồng hồi trước đi mua chung với Woojin, cướp được đống bánh Bae Jinyoung mua về cho Daehwi, không còn gì vui hơn, dường như scandal ngoài kia chẳng phải của cậu vậy.

"Thường thì khi ai đó gặp rắc rối mà lại tỏ ra là mình ổn thì dễ khiến người khác lo lắng hơn là ủ rũ buồn bã đấy nhé."

"Diễn luôn buồn bã cho cậu xem nè được không?" Jihoon hấp háy mắt, cười cười. "Sao tự dưng lại đòi phỏng vấn?"

"Vì chí ít truyền thông cần một câu trả lời."

"Chuyện nhảm như vậy mà cũng cần trả lời, họ có vẻ chờ mong tôi rớt đài quá nhỉ."

"Không biết là truyền thông mong hay là ai mong." Jinyoung đặt cốc nước lọc xuống trước mặt Hyungseob rồi tiện thể ngồi cạnh cậu luôn, vắt chân chữ ngũ chơi Candy crush.

Hyungseob cũng hơi nghi ngại về chuyện này, không biết bây giờ Jihoon nói ra thì họ có vặn ngược lại cậu ấy không. Đấy là còn chưa kể việc đối tượng của Jihoon là người có chỗ đứng trong xã hội, nhất định sẽ không bị rờ đến. Chỉ mình Jihoon đứng ra chịu trận không biết nên gọi là dũng cảm hay không biết tự lượng sức nữa. Hyungseob nghĩ mãi vẫn không thể tìm ra một giải pháp phù hợp.

"Kệ, tốt xấu gì cũng cứ nói một câu. Woojin ngồi xuống cạnh Jihoon, vòng tay qua vỗ vai bạn. "Mày thất nghiệp thì về đây tao góp vốn mở cho sạp xúc xích, thế nào chẳng thành hot face khu phố chợ."
.
.
.
Hyungseob đôi khi cũng cảm phục tốc độ của bên phóng viên, tin mới gửi cho Taehyun vào giữa buổi chiều mà ngay sẩm tối báo nào cũng lên tin ùn ùn rồi. Cậu vừa đi về nhà vừa lướt điện thoại, thở dài với sự khua môi múa mép và khả năng bẻ cong lời nói của người khác, khi mà Park Jihoon nói "mệt được bạn cõng về nhà", thì đã có một đống ý kiến "vì sao mệt? Bay lắc à?" "Cõng về nhà có làm gì nhau không", "Bạn hay là bạn tình?"

Nhưng thôi kệ. Fan sẽ tin những gì mà họ muốn tin, những người nào là fan cứng sẽ luôn luôn ở bên cạnh Jihoon. Lời của cậu ấy chính là lời trấn an với họ, chỉ cần có nó là được rồi. Huống chi Jihoon sau này sẽ đóng phim, sẽ có một bộ phim rating cao nào đó, giúp cậu ấy lấy lại được danh tiếng ban đầu.

Cùng lắm thì đi nhập ngũ chứ sao. Hyungseob vẫn nhớ cậu ấy vừa cười cợt đánh nhau với Woojin vừa thốt ra lời ấy. Ừ được rồi Park Jihoon, giỏi thì cứ nhập.
.
.
.
Just Dance chuẩn bị comeback.

Lần trước comeback đạt được nhiều tiếng vang, hơn nữa sau đấy cũng là một loạt sự kiện khiến tên tuổi của các thành viên được hâm nóng, chẳng có lí do gì mà công ty không cho comeback ngay lúc này để củng cố danh tiếng cho nhóm. Nếu thành công thì nhất định sẽ trở nên nổi tiếng hơn, đạt vị trí cao hơn - bét nhất cũng không phải dạng ba chìm bảy nổi như bây giờ.

Hyungseob ngồi xem MV cùng với cả đám, vừa ăn bỏng ngô vừa nói, này, công ty các người rốt cuộc đang push Park Woojin hay Lai Kuanlin vậy hở? Kuanlin cười toe toét bảo, đây là sự chuyển dịch từ push người này sang người kia một cách tinh tế, sử dụng thời kì quá độ chứ không chơi bước nhảy vọt. Jinyoung cốc đầu nó một phát, đúng là trẻ con thì không bao giờ biết buồn.

"Em lớn rồi." Kuanlin ôm đầu. "Nên em nghĩ em sẽ tự mình phát triển chứ công ty mình chỉ biết dùng trò bẩn để push thôi à. Ngày xưa thì thông cáo cả giới showbiz em là người của Seonho tiện đà còn đe doạ mấy nhà đài với tạp chí dễ tính, giờ thì định ném cho anh Woojin một tin đồn hẹn hò mập mờ tạo sóng gió. Riết rồi em cũng không biết họ còn trò gì ngoài mấy trò này không, mệt quá đi mất."

"Chuyện đời tư luôn là chuyện quá phù hợp để tạo đề tài mà." Woojin thở dài bốc lấy miếng bỏng ngô trong hộp của Hyungseob. "Hơn nữa công ty cũng không phải chỉ push mỗi mình chúng ta, nhóm nữ đó cũng cần mà."

"Nghe cứ như cậu tự nguyện ấy nhỉ?" Hyungseob liếc xéo Woojin. Cậu cười lớn kéo Hyungseob vào lòng mình, xoa đầu Hyungseob thật mạnh:

"Cậu ghen à?"

"Nói vớ vẩn vừa thôi. Đây là chuyện master fansite cần biết đấy nhé."

"Ừ tôi cũng nghĩ là vớ vẩn." Woojin cười. "Tôi sợ Pétillantmoineau close lắm."

"Ê nhìn này!!" Daehwi từ bên ngoài vào, mở cửa rồi đóng sầm lại, thậm chí không cả bỏ giày ra mà sầm sập xông vào phòng khách, run run chìa ra một bài báo đang được mở sẵn trên điện thoại.

Thần tượng PWJ và AHS hẹn hò.

End #16

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen30h.Com