Truyen30h.Com

Cover Englot Co Vo Nho Nha Waraha

Hai người tiểu biệt thắng tân hôn, xa nhau gần một tuần, bất kể về mặt sinh lý hay trong lòng đều cực kì thương nhớ nhung nhau. Bữa tối ăn qua loa rồi lại kìm lòng không nổi mà lại lăn lộn cùng nhau, lăn qua lộn lại thẳng đến rạng sáng cả hai mới thiếp đi.

Sáng sớm, tinh thần Engfa "hớn hở" hơn trăm lần rời khỏi giường, tối qua túng dục đối với cô mà nói không có chút ảnh hưởng nào, trên mặt cũng không có chút dấu vết mệt mỏi. Sau đấy xốc chăn lên, sợ làm kinh động đến bé cưng đang ngủ mơ, cô cực kì cẩn thận xuống giường.

Cô một thân trần trụi, dáng người đẹp đẽ không bỏ sót hiện ra, dương vật dưới thân nửa mềm, cô cũng không để ý lắm, mở ngăn kéo lấy quần lót mặc vào, vào phòng tắm rửa mặt rồi thay đồ thể thao, như thường lệ ra ngoài chạy bộ.

Tới khi cô chạy về, thấy Charlotte vẫn còn ngủ, liền vọt vào tắm rửa, mặc tạp dề hóa thân thành người chồng tốt, nhị thập tứ hiếu đi chuẩn bị đồ ăn sáng. So với bữa sáng kiểu Tây có trứng rán với thịt heo hun khói thì cô thích bữa sáng cùng trứng gà và một ít cháo Joke* hơn nhiều. Không như một số bộ phận của người có thân phận địa vị khác cho rằng "quân tử xa nhà bếp", Engfa lại cảm thấy có thể nấu cơm vì người mình yêu là một chuyện thực sự hạnh phúc, như vậy phu nhân Waraha có thể thường xuyên được ăn cơm tình yêu của cô.

*cháo Joke: là một món điểm tâm được ưa thích của người Thái, ăn cùng với một quả trứng và một ít thịt lợn thêm vài lát rừng.

Cháo đã được nấu chín mềm ăn cùng trứng gà đã được cô chuẩn bị nhanh chóng, ngài Waraha tay chân lanh lẹ chuẩn bị xong cơm sáng, tự giác đi vào phòng ngủ đánh thức phu nhân Waraha.

Cô ngồi ở mép giường, nhẹ nhàng vỗ vỗ cánh tay như ngó sen lộ ra bên ngoài của ai đó "Bé con, dậy ăn sáng"

"Ưm, mệt lắm không ăn đâu" mắt nàng cũng mở không lên, lẩm bẩm nói xong lại vùi đầu trong chăn ngủ.

Cô không khỏi buồn cười, cô bé nhỏ trước mặt mình ngày càng thể hiện rõ ra bản chất thật của nàng, cô thấy thực vui mừng cũng thực thỏa mãn.

Thấy nàng thực sự mệt mỏi, biết được tối hôm qua nàng cực kì vất vả nên cũng không hề nhiều lời, ăn sáng rồi để phần nàng ở trong nồi, trên đầu giường để lại tờ giấy, rồi cầm cặp công văn đi làm.

....Mặt trời lên cao, Charlotte mới cảm thấy đã giấc, giãn cơ duỗi duỗi người, dụi mắt, liền nhìn thấy tờ giấy Engfa để lại trên đầu giường.

[ Cơm sáng ở trong nồi, đun nóng lại rồi hãy ăn, cục cưng ngoan ngoãn nghe lời, nếu không, hừ hừ, xem chị trở về có đánh mông em không nhé - Tiên sinh Waraha lưu lại ]

Nàng cầm tờ giấy, kéo ra nụ cười mỉm dịu dàng, cất tờ giấy cẩn thận, thay quần áo ở nhà sửa sang lại giường đệm rồi đi tắm, giỏ đựng quần áo bẩn trong phòng tắm còn đựng ga trải giường dính đầy dịch thể của hai người tối qua, nàng đỏ mặt không xem bỏ nó vào máy giặt, rửa mặt xong nghe lời đi đun lại thức ăn.

Ăn cơm xong, nàng phơi trải giường đã giặt xong, thu dọn phòng qua loa rồi cầm hộp kem ngồi ở phòng khách xem TV. Bỏ hai hộp kem vào bụng, nàng cảm thấy bụng hơi khó chịu liền nằm trên giường, xong lại ngủ tiếp.

Engfa ở trong bệnh viện báo mình về nhà sớm, thấy Charlotte còn nằm ở trên giường ngủ, tưởng tối hôm qua mình quá kịch liệt làm nàng bị thương, vội vàng sờ sờ đầu nàng, không phát sốt. Lại xốc chăn lên lại thấy trên quần lót nàng có vết máu, cô kinh hãi, cởi ra kiểm tra tới lui mới phát hiện nàng tới kì kinh nguyệt, nhất thời dở khóc dở cười.

"Bé con, kì kinh nguyệt hàng tháng của em, em cũng không biết sao?"

Trong nhà cũng không có băng vệ sinh, Engfa ra cửa hàng mua cho nàng băng vệ sinh miên cùng đường đỏ, khi tính tiền không có chút lúng túng, dường như điều này hết sức bình thường.

Sau khi về nhà dùng khăn bông thấm nước ấm lau sạch cho nàng, giúp nàng đóng băng vệ sinh đàng hoàng. Lại cho nàng uống nước đường đỏ "Bé con, uống chút nước đường đỏ nào"

Nàng dựa vào ngực cô ừng ực uống nước đường.

Giúp nàng uống xong, Engfa đặt chén rỗng ở một bên rồi cởi giày lên giường đem nàng ôm vào trong ngực, bàn tay to nóng hầm hập phủ lên bụng nhỏ của nàng giúp nàng làm ấm.

"Cô bé này cứ tham đồ lạnh đi" vừa lúc đi vứt rác cô đã thấy hai hộp kem trống không.

"Đừng mắng em, khó chịu" nàng làm nũng vùi trọng ngực cô khoan khoái dễ chịu để mặc cô dùng bàn tay ấm áp mát xa bụng nàng.

"Em thật là!" trong giọng cô trần đầy bất lực, trên mặt lại là vẻ mặt hạnh phúc.



_________________________________________________

T5 14:44

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen30h.Com