Truyen30h.Com

Đặc công tà phi

Chương 9: Chiến thần Thụy vương

Minhnguyettamvy

Chương 9 : Chiến thần Thụy vương.

Edit & Beta: Minh Nguyệt Tâm Vy

" Người nào, lại dám xông vào phủ tướng quân, lập tức lăn xuống! " Sáu gã thị vệ nhanh chóng rút kiếm treo ở bên hông ra, đồng thời nhìn lên chỗ cành lá rậm rạp trên cây đại thụ, tức giận quát lớn. Bọn họ vẫn luôn canh giữ ở trong sân, chưa bao giờ rời khỏi dù nửa bước, người này lại không một tiếng động xuất hiện ở trong sân mà không bị phát hiện, như vậy chỉ có một khả năng, võ công của người này còn cao hơn hẳn bọn hắn!

" Sáng sớm tuyệt vời như vậy, tính tình các vị sao lại nóng giận như thế chứ? Như vậy thật không tốt, không tốt nha! " Tiếng nói tà mị mang theo ngữ khí trêu tức mà vui vẻ tràn ngập trong không khí, lá cây rậm rạp bị người này dùng ngón tay nhẹ nhàng đẩy sang một bên, giờ này có thể nhìn rõ hắn là một nam tử vận y bào màu tím, cổ áo cùng ống tay áo được thêu lên những đường viền màu vàng, tư thế lười biếng nằm ở trên cây.

Hắn – khuôn mặt trắng noãn, đôi mắt thâm thúy hiện ra màu sắc mê người, lông mày như vẽ, mũi cao thẳng, môi mỏng tuyệt mỹ. Trên mặt mỗi một phần đường cong đều là thập phần tinh xảo, dường như không có một chút khuyết điểm nhỏ nhặt nào cả, tựa như phải trải qua ngàn vạn năm, dốc hết tâm huyết mới tạo ra được một kiệt tác vĩ đại như vậy. Chính là dung mạo như thiên tiên, gương mặt hoàn mỹ kết hợp cùng phong thái tao nhã. Cả đầu tóc đen cũng không có sử dụng kim quan (cái mà các soái ca trong phim truyền hình dùng để búi tóc đó, ta k tìm được tù nào phù hợp để thay thế nên để nguyên từ này a), mà chỉ dùng một cái dây lụa màu bạc tùy ý buộc lên. Làn gió lưu luyến thổi đến, tóc đen nhẹ nhàng bay bay, cùng dây lụa màu bạc phía sau quấn vào nhau, làm hắn có một loại khí chất cao quý bức người, hơi thở lại thêm vài phần mị hoặc.

Thượng Quan Ngưng Nguyệt kiếp trước cũng đã gặp không ít mỹ nam, nàng không thể không thừa nhận, nam tử áo tím trước mắt này bất luận là dung mạo hay là khí chất, đều là xuất sắc nhất trong số những người mà nàng đã từng nhìn thấy. Đó là một loại vẻ đẹp có thể lập tức làm bỏng ánh mắt, cũng là một loại vẻ đẹp để cho vạn vật chúng sinh cam nguyện cúi đầu.

Nhìn rõ khuôn mặt của nam tử áo tím, sắc mặt sáu gã thị vệ bỗng dưng biến đổi, sau đó đều lần lượt quỳ một chân trên mặt đất. Thượng Quan Ngưng Nguyệt hai con ngươi kinh ngạc lướt qua sáu gã thị vệ, sau đó lại nhếch mi nhìn về phía nam tử áo tím trên cây. Đây là xảy ra chuyện gì vậy? Bọn thị vệ vì sao đối với người này lại có thái độ cung kính như thế? Hẳn là.... lai lịch của hắn không nhỏ đi?

" Tham kiến Thụy vương! " Ngay tại thời điểm trong lòng Thượng Quan Ngưng Nguyệt đang đầy nghi hoặc, lời nói của sáu gã thị vệ vang lên đã cho nàng đáp án.

Nguyên lai nam tử áo tím này tên là Hiên Viên Diễm, chính là Thụy vương của Long Diệu Hoàng Triều. Hắn không chỉ có dung mạo có một không hai trong thiên hạ, mà xét về chỉ số thông minh càng có thể nói là một thiên tài. Mười sáu tuổi liền tự mình lãnh binh tới chiến trận, dùng hai vạn binh sĩ đánh bại mười vạn đại quân của địch, từ đó về sau có danh xưng Chiến Thần, uy danh hiển hách thiên hạ. Ngày hôm nay thiên hạ chia ra làm bốn, quân chủ Tam quốc từ trước đến nay đều có dã tâm nhất thống thiên hạ. Tuy nhiên, bất luận Tam quốc khai chiến như thế nào, nhưng vẫn không dám xâm phạm đến quốc thổ của Long Diệu Hoàng Triều, nguyên nhân lớn nhất trong đó là vì có sự tồn tại của Hiên Viên Diễm.

Thụy vương? Người trong hoàng thất? Biểu hiện trên mặt Thượng Quan Ngưng Nguyệt vẫn lạnh nhạt như trước, chỉ có lông mày là có chút nhăn lại. Được rồi! Nàng thừa nhận Thụy vương này có một loại khí chất đặc biệt mê người, mà loại mê người này có lẽ đủ để cho bất kỳ thiếu nữ nào trong thiên hạ cũng phải động tâm, bất quá... Nàng – Thượng Quan Ngưng Nguyệt sẽ là một ngoại lệ. Sắc đẹp có thể làm ra cơm ăn sao? Rõ ràng, sắc đẹp chỉ có thể giúp người ta cảm thấy thưởng thức, tuyệt đối không thể đem làm cơm ăn được. Huống hồ ai mà biết được phía sau vẻ đẹp này của hắn, có hay không lại ẩn chứa một linh hồn đen tối không chịu nổi?

" Đứng lên đi! " Hiên Viên Diễm hai con ngươi lười biếng nhìn qua sáu gã thị vệ , khóe miệng miễn cưỡng nói. Thân hình hắn nhảy lên một cái, từ trên cây nhẹ nhàng bay xuống đất. Vô số ánh sáng vàng rực rỡ bao quanh người hắn, cho dù những hào quang này có sáng ngời chói mắt đến đâu, nhưng cuối cùng vẫn không che dấu được phong thái trên người Hiên Viên Diễm.

" Thụy vương đại giá quang lâm phủ tướng quân, không biết là có gì chuyện gì? " Thượng Quan Ngưng Nguyệt không đếm xỉa tới, liếc mắt nhìn Hiên Viên Diễm , cũng không làm bất luận cái lễ tiết gì, ngược lại cao ngạo đem cánh tay khoanh trước ngực, ngữ khí không kiêu ngạo không siểm nịnh mà hỏi. Thực xin lỗi, nàng là người đến từ thế kỷ XX, cho nên không có cái thói quen phải hành lễ với người khác.

" Hí... " Vừa đứng dậy, khóe miệng của sáu gã thị vệ lập tức co rút. Đại tướng quân Thượng Quan Hạo trong triều quả thật có địa vị hết sức quan trọng, thế nhưng địa vị này vẫn chưa đủ tôn quý bằng Thụy vương. Cho nên khi Đại tướng quân gặp mặt hắn, cũng vẫn phải hành lễ sao cho thỏa đáng, nếu không sẽ phạm vào tội bất kính. Hôm nay tiểu thư lại dùng thái độ kiêu ngạo như vậy để nói chuyện cùng Thụy vương, cái này...

" Nha đầu, ngươi như vậy thật sự là không tốt chút nào. Hôm qua chúng ta rõ ràng đã hẹn hôm nay gặp mặt, ngươi lại ngủ muộn như vậy mới chịu rời giường, hại ta nằm trên cây đợi ngươi thật lâu rồi a! Ngươi xem một chút đi... Xiêm y của ta đều bị sương sớm làm ướt hết rồi này ." Hiên Viên Diễm khẽ nhếch khóe môi xinh đẹp, thân hình thoáng một phát đã nhảy đến trước mặt Thượng Quan Ngưng Nguyệt.

" Hí...Hí... " Khóe miệng của sáu gã thị vệ lần nữa giật giật, đồng thời bọn hắn móc móc lỗ tai, hai con ngươi khiếp sợ nhìn về phía Hiên Viên Diễm cùng Thượng Quan Ngưng Nguyệt. Thụy vương cùng tiểu thư nhà bọn họ có quen biết gì hay sao? Còn có... Đây quả thật là Chiến thần Thụy vương mà bọn hắn vẫn biết sao? Người nào mà không biết Thụy vương có phong độ tư thái tuyệt sắc, tính cách lãnh khốc (lạnh lùng + tàn khốc) như Diêm vương, ngoại trừ hai người là đương kim Thánh thượng cùng Thái phi, hắn cũng không xem bất luận kẻ nào ở trong mắt, huống hồ là chủ động nói chuyện cùng với người khác đâu? Nhưng hôm nay Thụy ương như thế nào lại đối với tiểu thư...

" Thụy vương hẳn là nhận nhầm người rồi? Ta với ngươi rất quen thuộc sao? Ta có cùng ngươi hẹn trước rồi bảo hôm nay gặp mặt hay sao? " Thượng Quan Ngưng Nguyệt lông mày hơi nhíu lại.

Hắn gọi chính mình là cái gì, nha đầu? Đêm qua trong rừng cây, nam tử thần bí kia trước khi đi đã bỏ lại một câu, hắn nói: " Nha đầu, ngày mai gặp ah!" Chẳng lẽ...Thụy vương trước mắt này chính là nam tử thần bí đêm qua sao? Hắn thật đúng là âm hồn không tan mà, lại còn thật sự làm như hắn đã nói, chạy tới đây gặp mặt với mình?

" Hí...Hí... " (Tiểu Vy Nhi: dịch chỗ này tức cười chết ta mất thôi) Khóe miệng sáu gã thị vệ tiếp tục lần thứ ba co rút. Không thể nào đâu? Nghe ngữ khí của tiểu thư đối Thụy vương căn bản là giống như người dưng, hay nói cách khác là Thụy vương cố ý đến muốn tiểu thư lôi kéo làm quen hay sao? Ông trời a, bọn hắn không phải là đang nằm mơ chứ?

" Nha đầu, ngươi sao lại dễ quên như thế a? Cẩn thận suy nghĩ lại một chút đi? " Hiên Viên Diễm mỉm cười gợi ý, đầu ngón tay gảy nhẹ lên một lọn tóc đen đang tán loạn trên đầu vai củaThượng Quan Ngưng Nguyệt, ngữ khí nhu mị nói.

" Quả nhiên là ngươi? " Thân hình của Thượng Quan Ngưng Nguyệt bỗng dưng lui lại hai bước, nhanh nhẹn tránh được ngón tay của Hiên Viên Diễm muốn vuốt vuốt mái tóc của mình, hai con ngươi thâm sâu trừng về phía Hiên Viên Diễm. Ha..., hắn đang muốn đùa giỡn mình sao? Vương gia thì sao chứ? Nàng căn bản là không có để hắn ở trong mắt! Chẳng qua hiện nay nàng là nữ nhi mà tướng quân Thượng Quan Hạo yêu thương như tính mạng, cho nên vì không muốn khiến cho Thượng Quan Hạo khó xử, nàng mới không một quyền mà đập dẹp cái mũi của Hiên Viên Diễm! (Tiểu Vy Nhi: Chị này cá tính hay ghê ^^...cơ mà cái mũi của Diễm ca mà bẹp thì tội cho anh lắm a ! )

" Hơ ! Đây chính là thân phận thật của ta, đêm trước cứu ngươi, chỉ có thể để cho một mình nha đầu ngươi biết rõ a! " Hiên Viên Diễm cười cười, thậm chí còn hướng về phía Thượng Quan Ngưng Nguyệt chớp mắt vài cái.

" Shit! " Thượng Quan Ngưng Nguyệt trợn to mắt, đỉnh đầu giống như có một đàn quạ bay ngang.

" Cái gì? " Hiên Viên Diễm móc móc lỗ tai, hắn không thể hiểu được ý tứ trong câu nói của Thượng Quan Ngưng Nguyệt. Bất quá nhìn biểu hiện của Thượng Quan Ngưng Nguyệt, hắn có thể đoán được hẳn không phải là lời lẽ gì tốt đẹp. Quái lạ? Hắn gần đây cho là mình học rộng tài cao, vì sao lời này của Thượng Quan Ngưng Nguyệt nói ra lại khiến hắn nghe không hiểu? Xem ra sau khi hồi phủ hắn phải bổ sung thêm tri thức về mắng chửi người ta rồi!

" Các ngươi có biết trong kinh thành này, tiệm mà thợ rèn có tay nghề tốt nhất ở chỗ nào không? " Thượng Quan Ngưng Nguyệt lười quan tâm tới Hiên Viên Diễm, lườm hắn một cái, nàng dời bước đến trước mặt sáu gã thị vệ, thập phần nghiêm túc hỏi...

������~�+XvK

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen30h.Com