Truyen30h.Com

[Đam H] Ai là Chó của ai?

ONESHOT

SacDucHuanTam

Nếu có điều gì nổi bật trong cuộc sống đời thường của Vu Đồ thì phải kể đến 'người bạn' của mình, người đó cứ như trời sinh đã mang theo "hào quang vạn người mê", đi đến đâu cũng được người ta yêu mến, cứ như ông trời mở Buff cho hắn ta vậy.

Vu Đồ luôn ghen tị với sự nổi tiếng siêu hot của người bạn của mình. Dưới cái bóng hào quang chói loá ấy, một người qua đường mờ nhạt thường xuyên bị người khác lãng quên giống như Vu Đồ đã được rưới thêm một chút ánh hào quang mà trở nên bắt mắt hơn.

Vu Đồ vốn là thanh niên thành thật không giỏi ăn nói, mỗi khi được ai đó chú ý tới thì càng trở nên luống cuống không biết ứng xử ra sao.

Nếu muốn hỏi về chuyện Vu Đồ và bạn mình quen nhau như thế nào, cậu cũng chẳng biết kể ra sao.

Đó là... vào một ngày nắng hôm nào đó, khi Vu Đồ đang đi bộ mỏi chân, cậu vừa mới ngả lưng trên chiếc ghế lề đường thì nhặt được một chiếc điện thoại vô chủ, Vu Đồ đem trả lại cho người mất —— cũng chính là người bạn hiện tại của cậu.

—— Sau đó Vu Đồ bị anh bạn đó nhiệt tình kéo đi khao một bữa ăn, và từ đó cả hai trở nên thân thiết hơn.

Bạn bè của Vu Đồ cực kỳ ít ỏi, là người bạn ấy cố ý muốn chen lấn vào mối quan hệ của Vu Đồ, sự nhiệt tình của người đó khiến Vu Đồ cảm thấy bối rối. Vu Đồ vẫn nhớ lần đầu tiên cậu bị kéo đi ăn, hai tay chỉ biết quy củ đặt ở trên đùi, chắc lúc đó mặt cậu đỏ lự lên, cậu không giỏi xử lý những tình huống như thế này, chỉ có thể tận tâm tận lực phối hợp, không làm mất hứng thú của người bạn đó.

Kỳ thật từ trước khi bọn họ gặp nhau, Vu Đồ đã nghe qua không ít lời đồn về người bạn mới của mình.

Rất nhiều người nói, hắn không kiêng kỵ nam nữ, miễn là con người là hắn đều ăn, hắn đã đùa giỡn với tình cảm của rất nhiều người, chỉ cần chán ngấy sẽ quyết đoán đề nghị chia tay. Rất nhiều lần đối phương đều tê tâm liệt phế cầu xin quay lại, hắn ta không hề dao động như thể tình cảm chỉ là đồ chơi trong tay hắn ta.

Lúc đầu Vu Đồ còn hơi tin mấy chuyện này, cho đến khi cậu trở thành bạn thân của anh chàng ăn chơi trong tin đồn.

Không biết khen thế nào, nhưng quả thật đối phương là một người bạn tốt 365 độ không chỗ chê, hắn ta đâu chỉ biết chăm sóc cảm xúc của người khác, mà còn cực kỳ ân cần và tốt bụng.

Quả nhiên! Mấy thứ trên mạng đều không đáng tin!

Vu Đồ than thở thay cho anh bạn chí cốt của mình!

Bạn của Vu Đồ quả thật là một người rất ưu tú, gương mặt điển trai, học tập và gia cảnh cực tốt, mọi phương diện đều giỏi giang khiến người ta phải cảm thán.

Mỗi lần Vu Đồ đứng chung một chỗ với hắn đều cảm thấy bản thân có phần không xứng. Toàn thân Vu Đồ mặc quần áo rộng thùng thình rẻ tiền, gương mặt tầm thường, ưu điểm đếm trên đầu ngón tay, người như cậu lại đứng ở bên cạnh minh tinh màn bạc, trông có khác nào lá xanh làm cảnh cho hoa đỏ đâu cơ chứ!

Nhưng anh bạn của Vu Đồ hoàn toàn không quan tâm mấy lời đồn đãi bên ngoài, thậm chí còn giúp Vu Đồ phản bác lại những ánh mắt nghi ngờ kia, điều này làm cho Vu Đồ cảm động rối tinh rối mù, mỗi ngày đều tận tâm tận trách làm một người bạn có thể xứng đôi với đối phương.

Vu Đồ ghi lại các loại món ăn đối phương thích, đồng thời chủ động nhận thầu các bữa cơm nếu đối phương lười ăn ngoài, Vu Đồ không biết nên làm gì để trả giá ngang hàng với đối phương, cậu chỉ có thể đối xử toàn tâm toàn ý với hắn mà không hề giữ lại.

Bước ngoặt trong tình bạn của cả hai được phơi bày trong một lời nói thật sau khi uống rượu.

Vu Đồ nhận được tin nhắn từ người bạn, đối phương gửi tin nhắn qua, giọng điệu vô cùng đáng thương nói rằng hắn uống nhiều rượu ở bên ngoài, đám bạn của hắn đều về rồi, không có ai tới đón hắn về nhà. Càng nói càng tỏ vẻ thảm thương, Vu Đồ nghe xong thì lo lắng, sau khi hỏi xong địa chỉ thì lập tức chạy tới.

Kết quả chờ đợi Vu Đồ lại là một trần cười hả hê.

Vu Đồ được sự cho phép vào phòng, nhưng vừa mở cửa thì bên trong như được bật lên công tắc nào đó, tất cả mọi người đều cười ầm lên. Vu Đồ nhát gan, bất giác rụt vai lại, trước đó cậu đã hơi sợ hai, rơi vào hoàn cảnh này khiến cậu càng trở nên luống cuống, Vu Đồ lắp bắp lên tiếng giải thích lý do cậu tới đây.

Người đàn ông từng nhắn tin đáng thương cầu xin Vu Đồ qua đón giờ phút này đang tùy tiện vắt cẳng chân dựa vào sofa, bên miệng ngậm một điếu thuốc. Vu Đồ vừa nhìn thấy hắn trong nháy mắt đã sững sờ tại chỗ, cậu khẽ cau mày, dáng vẻ này của bạn cậu trông quá xa lạ ——

Hai bên trái phải của hắn đều là những cô gái xinh đẹp, trên mặt, thậm chí trên cổ áo đều lây dính vệt đỏ mơ hồ, mùi thuốc lá tràn ngập căn phòng, trên bàn bày một xấp thẻ bài, bàn tay thon dài của người bạn kẹp điếu thuốc, thần sắc nhìn qua cũng không giống người say rượu:

"Tao nói rồi mà, chắc chắn nó sẽ tới, nó chỉ là con chó tao nuôi thôi."

Tiếng cười lại vang lên, trái tim Vu Đồ ở ngay lời hắn nói mà bị đục thủng trăm ngàn vết thương, máu chảy đầm đìa, tình cảm nặng nề uất ức trong lồng ngực.

Vu Đồ không thể hiểu nổi, vì sao người bạn cậu vô cùng quý trọng, người khiến cậu khao khát trở thành, lại nhìn cậu như vậy.

Cô gái ngồi cạnh hắn nghiêng người đặt một nụ hôn ngọt ngào lên mặt hắn, trong ánh mắt cô ta nhìn Vu Đồ có đồng tình và mỉa mai, tay chân Vu Đồ lạnh như băng, cậu co rút đồng tử, tôn nghiêm khiến cậu không thể nhẫn nhịn đứng ở chỗ này thêm nữa. Vu Đồ nghiến răng, rầm một tiếng đóng sầm cửa rồi bỏ đi.

Bắt đầu từ ngày đó, Vu Đồ bắt đầu tránh xa "người bạn" của mình.

Bây giờ bọn họ không còn là bạn nữa.

Vu Đồ vẫn cứ là Vu Đồ, còn "người bạn" vẫn cứ là Đại Thiếu Gia.

Những lời đồn trên mạng lại hiện lên trong đầu Vu Đồ, cậu nghĩ, quả nhiên là vậy, vị đại thiếu gia kia chính là người như vậy, đùa bỡn tình cảm của người khác, dễ dàng bán đứng bạn bè, phong lưu thành tính, người nào ở trong mắt hắn cũng chỉ là món đồ chơi.

Vu Đồ từ trong ký túc xá chuyển ra ngoài, cậu vốn là người có tính cách quái gở không muốn giao tiếp cùng người khác, sau khi gặp được Đại Thiếu Gia, cậu từng cho rằng rốt cục cũng có một người bạn đáng giá kết giao, kết quả của sự chân thành lấy lòng của mình đổi lại bằng cái cười cợt của đối phương nói cậu chỉ là một con chó.

Nếu ngay từ đầu chỉ là chơi đùa, tại sao hắn ta lại ở lại lâu như vậy?

Còn tự hạ thấp mình chui rúc vào căn phòng ký túc xá chật hẹp cùng cậu.

Vu Đồ lắc đầu, có lẽ đây chính là cách chơi của giới thượng lưu.

Đại Thiếu Gia hoàn toàn không hỏi Vu Đồ đi đâu, Vu Đồ cũng không thèm quan tâm.

Sau khi dọn ra ngoài, Vu Đồ lựa chọn chia sẻ tiền thuê nhà ở cùng những người khác ngoài trường. Có lẽ là do cậu lẽo đẽo theo bóng Đại Thiếu Gia quá lâu nên cậu đã học được kỹ năng bắt chuyện và tán gẫu của gã ăn chơi này. Lợi dụng mấy thứ này, Vu Đồ tính cách ôn hòa vậy mà thu hoạch được ba cậu bạn tốt trong quá trình hợp thuê.

Vu Đồ không chú ý tới những chuyện liên quan đến Đại Thiếu Gia nữa, mỗi lần nghĩ tới đều khiến Vu Đồ đều cảm thấy tâm tình tồi tệ.

Ba cậu bạn cùng phòng của Vu Đồ chăm sóc cậu rất tốt, bù đắp cho khát vọng hữu nghị trong lòng cậu, cũng dần dần mang Vu Đồ đi ra từ trong cái bóng của Đại Thiếu Gia.

Cuộc sống Vu Đồ trở nên tốt đẹp hơn.

Ngẫu nhiên nhìn thấy một số tin tức bát quái trên trang page trường học, toàn là kể Đại Thiếu Gia lại đổi bạn trai hoặc bạn gái, mọi người nhất định phải lau sáng mắt không nên tiếp tục bị lừa, nhưng chỉ dựa vào khuôn mặt cùng thân thế của hắn ta, vô số con thiêu thân vẫn muốn lao vào đóm lửa.

Thỉnh thoảng Vu Đồ cũng sẽ đụng phải Đại Thiếu Gia ở trong sân trường, cậu nhìn thấy Đại Thiếu Gia thân thiết với người xung quanh, Vu Đồ mắt không chớp mắt coi như thấy không khí mà đi ngang qua, dù sao bọn họ cũng từng là bạn bè mà thôi.

Sau đó, Vu Đồ bị cuốn vào một giải đấu chuyên nghiệp, cậu buộc phải ở chung với Đại Thiếu Gia trong cùng một hoàn cảnh.

Một đàn anh tổ chức bữa tiệc ăn mừng đang vui vẻ nâng rượu chúc mừng, Vu Đồ đồng ý tham gia bữa tiệc là vì bản thân cậu cũng muốn nhảy ra khỏi vùng an toàn của mình để chào đón một cuộc sống mới, nhưng Vu Đồ không ngờ Đại Thiếu Gia cũng ở đây.

Có vài lần Vu Đồ cảm nhận được ánh mắt Đại Thiếu Gia rơi vào trên người mình, Vu Đồ nhấp ngụm rượu, đối mặt với người lạ từng quen này, cậu vẫn cảm thấy mất mát. Nhưng có lẽ, Vu Đồ nghĩ thầm, nhiều người vây xung quanh hắn đến vậy, chắc hắn ta trông thấy mặt mình quen quen nên mới nhìn thêm hai lần đi.

Cậu bạn ngồi bên cạnh Vu Đồ kéo cậu uống rượu, rót đầy ly rỗng giúp cậu. Vu Đồ không biết uống rượu, từ chối, đối phương bèn tỏ ra biểu tình thất vọng.

Ông già tốt bụng - Vu Đồ không thể nhìn thấy dáng vẻ người ta như vậy, vươn tay tỏ vẻ tớ chỉ uống một chút thôi nhé, nhưng đến cuối cùng vẫn bị rót đến tận đáy chai, uống đến sập nguồn.

Mặt Vu Đồ ghé trên bàn, ánh mắt mơ hồ nhìn người, cậu bạn kia nuốt nước miếng, đưa tay vừa muốn ôm lấy Vu Đồ, ai ngờ tay ở giữa không trung còn chưa kịp buông xuống, thì đã bị người khác cắt ngang.

Nói thật, ngoại hình của Vu Đồ không được coi là nổi bật, cùng lắm là ở mức độ mà thỉnh thoảng ai đó đi trên đường sẽ nhìn lại vài lần mà thôi.

Nhưng loại người này lại có một trái tim trong sáng và nóng bỏng, khi tín nhiệm ai đó thì nóng lòng muốn cống hiến hết mình, mỗi ngày sẽ mỉm cười vui vẻ với người ta, đôi mắt sáng lấp lánh, lúc nhìn về phía một người giống như toàn bộ trong lòng chỉ có người đó. Như một chú cún con. Cậu giống như có thể bị nắm trong lòng bàn tay, thỏa mãn dục vọng độc chiếm và khống chế của con người.

Rõ ràng, vĩnh viễn trở thành một viên ngọc trai chưa được khám phá trong vỏ là đủ rồi, nhưng Vu Đồ lại không nghe lời, thậm chí sau khi rời khỏi hắn còn đi thông đồng với người khác.

Tát lên tay gã bạn, gương mặt tuấn tú của Đại Thiếu Gia không hề che dấu lửa giận, đáy mắt âm trầm, như thể bất cứ lúc nào cũng có thể nổi điên đánh người. Người nọ rụt tay lại, hậm hực nói:

"Tôi nói này đại thiếu gia, tôi có lòng tốt muốn đưa Vu Đồ trở về, cậu ấy say rồi, anh nhìn mà không biết à?"

Đại Thiếu Gia khẽ bật cười, hắn giống như một con dã thú bị cướp bạn đời, nhe răng trợn mắt không hề lưu tình phóng thích uy áp, ý đồ bức lui người thứ ba khỏi hùng thú của mình.

Phải rồi, tên khốn này, luôn theo dõi Vu Đồ, ánh mắt nhìn Vu Đồ lộ liễu khiến người ta mắc ói, gã ta mượn danh nghĩa làm bạn với Vu Đồ, không kiêng nể gì hưởng thụ nụ cười của cún con.

Xấu xí, ích kỷ, kẻ thứ ba đê hèn, đáng chết.

Đại Thiếu Gia chắc là ngài đã quên, lý do lúc trước ngài tiếp cận Vu Đồ.

Nó chỉ là cuộc tình cờ đi ngang qua, khi nghe được lời khuyên bảo kia của Vu Đồ, Đại Thiếu Gia không biết là có tâm hay là vô tình mà dừng bước chân. Lúc đó Đại Thiếu Gia còn chưa quen biết Vu Đồ, dù sao trong ấn tượng của hắn, một người bình thường như thế sẽ không bao giờ tồn tại trong ký ức của hắn, nhưng khi hắn đi ngang qua, Vu Đồ lại nói: "Đừng lựa mấy tên ăn chơi để hẹn hò, chúng chẳng phải thứ tốt lành gì."

Đại Thiếu Gia dừng bước, có lẽ là có từ danh hiệu thêm vào, trong đầu Đại Thiếu Gia đều bị những lời này lấp đầy.

Cậu lấy tư cách gì quản? Dáng vẻ trịnh thượng thế làm gì? Giả vờ là Đức Trinh Nữ à?

Sau ngày hôm đó, hắn sinh ra ác ý cực lớn với một người không rõ danh tính như Vu Đồ, Đại Thiếu Gia dùng một số thủ đoạn điều tra hết từ trong ra ngoài một lượt. Cuối cùng, hắn che mặt cười càn rỡ, cậu ta chưa từng có lấy một mối tình vắt vai, đối với loại người ngây ngô như thế này, phương thức trả thù tốt nhất là gì?

Tiếp cận, chiếm lấy trái tim, rồi vứt bỏ cậu ta một cách tàn nhẫn, để cậu ta sống dưới cái bóng của "mối tình đầu" như vậy đến hết cuộc đời, hoàn toàn đánh tan thành trì phòng ngự của cậu ta.

Đại Thiếu Gia ra tay. Hắn cố ý để rơi điện thoại di động của mình trên băng ghế, hắn biết Vu Đồ mỗi ngày ngồi nghỉ trên đó, sự thật chứng minh kịch bản của hắn vô cùng tự nhiên, diễn xuất vô cùng trôi chảy, giả vờ nhiệt tình vui vẻ, móc vai Vu Đồ, lại mượn danh nghĩa cám ơn dẫn cậu ta đi ăn một bữa.

Gương mặt cậu ta đỏ bừng, hai tay bồn chồn, ánh mắt né tránh... A, loại người này không phải là rất mong chờ sự chú ý của người khác sao?

Quá dễ dàng, công kích một người như vậy thực sự quá dễ dàng, Đại Thiếu Gia suýt nữa không nhịn được mà cười ra tiếng, sau đó, trong lúc vô tình đổi ký túc xá bèn đổi thành cùng một phòng, mỗi sáng thức dậy ăn bữa sáng nóng hổi, buông ra vài lời quan tâm....

Điều này biến Vu Đồ thành một chú cún con không biết yêu trong mắt chỉ có một mình bạn. Vu Đồ trung thành giống như kỵ sĩ của hắn, Đại Thiếu Gia hưởng thụ sự nịnh nọt và chăm sóc toàn diện của đối phương. Mỗi lần cún con mở to mắt nhìn hắn, khóe miệng Đại Thiếu Gia cong lên rực rỡ. Quả nhiên đây là một chiến lược hay mà, phải không? Đi vào lòng cún con quá đơn giản.

Bằng cách này, hắn ta dễ dàng nhét cún con vào túi. Đại Thiếu Gia nghĩ, không cần vội vàng, chờ đến khi cún con thổ lộ với hắn, hắn nhục mạ nó một phen hả hê, tra tấn nó, đập tan tia hy vọng sáng ngời của cún con, những ngày tới chỉ có thể bị hắn ta bắt nạt.....

Điều mà Đại Thiếu Gia không ngờ chính là, hắn đã ở cùng Vu Đồ một năm, chịu khổ ở một gian ký túc nhỏ hẹp rách nát vậy mà cũng dần dần trở thành thói quen, nhưng Vu Đồ vẫn chưa biểu hiện ra một chút nào gọi là thích hắn.

Lòng trung thành đối với hắn không phải là tình yêu, hoàn toàn không phải.

Đại Thiếu Gia không biết mình đang nôn nóng cái gì, hắn đã từng vô số lần gọi tên Vu Đồ, đối phương quay đầu lại, hai mắt sáng ngời nhìn hắn, không có, trong đôi mắt đó không hề có tình yêu.

Chắc chắn là thiếu một cái gì đó.

Đại Thiếu Gia lẩm bẩm như tên thần kinh, hắn bắt đầu tự dán nhãn cho mình, hắn nói hắn sợ tối, ra vẻ đáng thương muốn Vu Đồ cho hắn ngủ nhờ một đêm. Vu Đồ rất vui vẻ đồng ý, hai người cứ như vậy chen chúc trên một cái giường nho nhỏ, tư thế ngủ của Vu Đồ rất quy củ, nhưng Đại Thiếu Gia khó có lần lại mất ngủ, hắn nhắm mắt lại, nghe tiếng hô hấp dài đều đều của người bên cạnh, phiền não trong lòng không giảm mà tăng lên.

Cho đến Vu Đồ xoay người, ôm lấy Đại Thiếu Gia tiếp vào trong lòng.

Không biết trong lòng đang suy nghĩ gì, Đại Thiếu Gia cũng rất cẩn thận lật qua đối diện với Vu Đồ, đầu hắn tựa vào trước ngực Vu Đồ, Vu Đồ vòng tay qua lưng hắn. Tiếng tim đập bên tai trầm ổn mà hữu lực, chóp mũi Đại Thiếu Gia quanh quẩn mùi xà phòng nhàn nhạt trên người Vu Đồ, rõ ràng đây là sản phẩm bình thường nhất, nó bình thường như Vu Đồ, nhưng vô luận Đại Thiếu Gia bôi xà phòng lên người kiểu gì cũng không thể ra mùi hương như của Vu Đồ.

Đến khi Đại Thiếu Gia tỉnh dậy, Vu Đồ đã ra ngoài, trên mặt bàn là bữa sáng nguội ngắt. Trên mặt Đại Thiếu Gia không có bất kỳ biểu tình gì, đáy lòng lại dâng lên một cơn phẫn nộ vô cớ, hắn nắm chặt chăn, chỉ thấy mọi thứ quá hoang đường nực cười.

Về sau, thời gian Đại Thiếu Gia trở về càng ngày càng muộn, sự quan tâm đối với Vu Đồ chỉ còn là thuận miệng qua loa lấy lệ.

Có một hôm lâu không trở về sớm một chút, trong phòng tắm truyền đến tiếng nước ào ào, Đại Thiếu Gia ngồi ở trên giường, hắn uống rượu, gần đây giấc ngủ không tốt lắm, trong mắt có tơ máu nhỏ.

Hai mắt hắn không chớp nhìn phương hướng phòng tắm, tiếng nước dừng, cửa phòng tắm mở ra, tim Đại Thiếu Gia đập thình thịch thình thịch, hết sức chăm chú, giống như biến thái, hắn ta đang chờ đợi bạn cùng phòng bước ra ngoài.

Vu Đồ tựa hồ không ngờ lúc này Đại Thiếu Gia lại ở trong ký túc xá, trên người chỉ mặc một cái quần ngủ rộng thùng thình, nửa người trên trần trụi, dáng người rất chuẩn, trên bụng cũng có một tầng cơ mỏng.

Lúc đi ra Vu Đồ còn đang giơ tay lau tóc, hai điểm trước ngực theo động tác của hắn nhoáng lên một cái, Đại Thiếu Gia đối mặt với ánh mắt kinh ngạc của Vu Đồ, mới phát giác mình nhìn chằm chằm người ta đã lâu.

Đại Thiếu Gia nói, hắn trở về tắm rửa.

Tiến vào phòng tắm, mùi vị của Vu Đồ vẫn còn chưa tan, cởi quần ra, dương vật sưng tấy nghẹn đến đau nhức.

Mùi hương thơm quá, Đại Thiếu Gia thở hổn hển, lục phủ ngũ tạng của hắn như bị mùi hương xâm chiếm, trong đầu tràn ngập hình ảnh bán khỏa thân vừa rồi của Vu Đồ, chỉ nghĩ đến thôi cũng không khỏi muốn bắn ra.

Gia huấn của gia tộc không cho phép đàn ông làm loạn ở bên ngoài, tuy Đại Thiếu Gia yêu đương vô số người nhưng bản chất vẫn là một xử nam. Dục vọng ào tới với tư thế mãnh liệt, nửa đêm bị cảnh trong mơ hương diễm bức đến cả người khô nóng tỉnh giấc, Đại Thiếu Gia bò lên giường Vu Đồ, hỏi có thể ngủ cùng không.

Vu Đồ vô ý thức đáp một tiếng, Đại Thiếu Gia liền dựa sát vào người Vu Đồ rồi nằm xuống, hắn ôm cả người cậu vào trong lồng ngực.

Thoả mãn.

Đây là cún con của tôi, đồ chơi của tôi, trong mắt nó chỉ có duy nhất là tôi.

Đại Thiếu Gia nghĩ như vậy. Nếu đã là đồ của hắn, thì tuyệt đối phải yêu hắn bằng cả trái tim.

Vậy nên lúc sau Đại Thiếu Gia gọi Vu Đồ tới quán bar, cười nhạo Vu Đồ trước mặt mọi người, hắn vẫn cho rằng Vu Đồ không thể rời khỏi hắn, chỉ có thể thừa nhận bản thân là con chó của mình.

Kết quả cuối cùng, thứ mà Đại Thiếu Gia nhận được chính là ký túc xá rách nát chỉ còn lại một người.

Vu Đồ đi rất dứt khoát, thậm chí không nói gì cả ——

Đại Thiếu Gia cắn tay, hắn một mực chờ đợi tin tức từ Vu Đồ, từ sáng đến tối nhìn chằm chằm điện thoại di động không ngừng nghỉ. Cho dù tay bị hắn cắn huyết nhục mơ hồ, đau đớn đâm thủng thân thể hắn, Vu Đồ vẫn không hề có phản ứng nào.

Chó con của mình chỉ tức giận rời khỏi nhà mà thôi.
Đại Thiếu Gia nghĩ, thỉnh thoảng hắn vẫn nghĩ tới chuyện sẽ kéo mặt mũi tới cho đối phương một số chỗ tốt, và chó con sẽ vẫy đuôi quay trở lại.

Ngay khi tin nhắn được gửi đi, Đại Thiếu Gia nhận được tin nhắn của mình đã bị block.

—— Chó con đã phản bội chủ nhân của mình.

Đại Thiếu Gia không nhịn được mà bật cười. Một con chó mà thôi, hắn cần à? Chó có rất nhiều, mỗi ngày hắn có thể đổi sang con khác ——

—— Chó con đã tìm được chủ nhân khác, trong mắt nó đã không chỉ còn mình hắn. Đại Thiếu Gia cố ý mang người tình mới của hắn đi qua trước mặt Vu Đồ, nhưng đối phương lại không thèm nhìn hắn một cái, lại còn đi theo gã đàn ông khác ngay trước mặt hắn.

Ha.... cuối cùng thì chó con của hắn ta đã bỏ rơi chủ nhân của mình.

Tính cách Đại Thiếu Gia càng ngày càng kỳ quái, sáng nắng chiều mưa cứ như chạm vào một cái sẽ nổ tung. Trước đây hắn cũng là bộ dáng này, nhưng mấy năm nay đã tiến bộ hơn nhiều, không biết vì sao mấy ngày nay lại biến trở về cái dáng vẻ đại thiếu gia cao cao trịnh trượng như cũ.

Chó không ngoan nên bị trừng phạt.

....

Đại Thiếu Gia tát bốp lên tay gã kia, mặt lạnh ôm Vu Đồ rời khỏi bữa tiệc.

Hắn ném cún con lên giường khách sạn, vội vàng cởi bỏ quần áo rồi nhanh chóng si mê vùi đầu chôn ở trước bộ ngực mềm mại kia; hắn từng mượn vô số lý do để tới gần nơi này. Vu Đồ không nhìn thấy ánh mắt khát vọng của Đại Thiếu Gia, hắn nhịn đã lâu, hiện tại hắn mới nhận ra rằng cún con không nghe lời, cần phải địt một trận, địt nát, địt đến khi cún con chỉ biết nức nở, cho đến khi nào nó không thể rời bỏ hắn mới thôi.

Ngậm núm ti non nớt vào trong khoang miệng, đồng tử Đại Thiếu Gia co rụt như con thú hoang, cảm giác ngọt ngào muốn chết, hắn ta ra sức bú mút núm vú, dùng đầu lưỡi chọc vào lỗ nhỏ. Dòng điện giật tới khiến não Đại Thiếu Gia nóng phừng, răng hắn gặm lên thịt non chung quanh ngực, bàn tay không hề nhàn rỗi mà day day núm ti nhạy cảm yếu ớt, cho đến khi chúng nó đáng thương dựng thẳng trong không khí.

Vu Đồ say rượu khó chịu mà nức nở, muốn đưa tay ngăn cản trận cưỡng hiếp này, nhưng cậu chỉ có thể vô lực yếu ớt đặt tay lên cổ Đại Thiếu Gia, Đại Thiếu Gia liếm no núm vú rồi lại chuyển sang gặm cắn môi Vu Đồ.

Là đàn ông thì trước nay vẫn không thầy mà giỏi ở phương diện này, trong miệng Vu Đồ còn có mùi rượu thoang thoảng, Đại Thiếu Gia ngấu nghiến như kẻ nghiện ăn môi người ta đến sưng đỏ biến dạng, nước bọt phết lên tạo thành một mảnh lóng lánh.

Thơm quá, ngọt quá..... Đầu óc Đại Thiếu Gia trống rỗng, hắn cởi quần Vu Đồ, chú chim non mềm yếu ở giữa hai chân trắng nõn, Đại Thiếu Gia không tự chủ được mà cúi xuống ngậm lấy chú chim non vào miệng. Mọi bộ phận trên cơ thể Vu Đồ đều mê hoặc hắn một cách thần hồn điên đảo, mùi vị tanh ngọt quanh quẩn bên chóp mũi, Đại Thiếu Gia bóp lấy bẹn đùi mềm mại của Vu Đồ, vừa ngậm cặc làm deepthroat, vừa lưu lại những dấu vết lăng ngược ở chân.

Vu Đồ xuất tinh trong miệng Đại Thiếu Gia, Đại Thiếu Gia nuốt hết sạch một cách ngon lành, trên mặt toả ra vẻ hài lòng bệnh hoạn. Thậm chí Đại Thiếu Gia còn cảm thấy chưa đã miệng, hắn tiếp tục ức hiếp chú chim non đáng thương đang bị nước bọt ngâm đỏ, cho đến khi nó trào ra càng nhiều sữa ngọt đút no kẻ đói thì mới bỏ qua.

"Ừm... a... " Vu Đồ không thể khép hai chân lại, khoái cảm bất ngờ khiến cậu thất thần hồi lâu, trong não bộ vẫn bị cồn ăn mòn, phản ứng của Vu Đồ rất thành thật, cậu sững sờ nhìn Đại Thiếu Gia, lưỡi hơi thè ra, dáng vẻ bị cơn khoái lạc chinh phục, mê hoặc lòng người.

Đại Thiếu Gia vốn định đeo bao cao su, nhưng khi ngón tay hắn thăm dò vào lỗ hậu Vu Đồ thì hắn lập tức vứt bỏ ý định đó.

Đại Thiếu Gia muốn đánh dấu lên cún con hư đốn của mình, muốn bắn đầy tinh dịch vào trong cơ thể cún con, tốt nhất là nên để người khác vừa ngửi đã biết cún con là vật đã có chủ.

Chất bôi trơn đã dùng gần hết, Đại Thiếu Gia nhẫn nhịn đến mức trán đổ đầy mồ hôi. Sau khi nới rộng xong xuôi, lúc này Đại Thiếu Gia mới đỡ dương vật cương to của mình đặt lên lỗ dâm của cún con.

Quy đầu vừa mới tiến vào, cơ thể Vu Đồ đã nhạy cảm giật nảy lên một cái, Đại Thiếu Gia hưng phấn thở dốc, cuối cùng đã không khắc chế nổi mà dọng nguyên con cặc vào trong cơ thể của Vu Đồ.

Có lẽ là vì húp nguyên một nồi dấm to, nên Đại Thiếu Gia đã không ngừng đụ địt thanh niên còn đang mê mang cả một buổi tối. Hắn bóp lấy eo Vu Đồ, biến cậu trở thành một con chó cái bị thụ tinh dưới thân mình, còn hắn lại hèn hạ cúi người xuống, tàn bạo cắm rút phát tiết, hắn còn thấp giọng hỏi Vu Đồ có sướng không, có phải chó cái thích ăn cặc của chồng không, cún con của chồng mút cặc giỏi quá.

Hai mắt Vu Đồ thất thần, cậu dùng hai tay miễn cưỡng chống đỡ cơ thể, lại bị một phát địt sâu vào trong khiến cả người xụi lơ, tiếng nỉ non không dứt, đổi lại nụ cười mãn nguyện và điên cuồng của hung thủ.

Không biết Vu Đồ đã bị xả tinh vào bên trong bao nhiêu lần, con cặc bự chôn trong cơ thể cậu không chịu rời đi. Đại Thiếu Gia ôm lấy Vu Đồ, âu yếm hôn môi, hút cắn lấy đầu lưỡi của cậu. Hai tay hắn siết lấy eo Vu Đồ giống như cả hai người họ là một cặp song sinh không thể tách rời, kể cả cái chết cũng không thể chia lìa bọn họ.

Trên người Vu Đồ đều là dấu vết do Đại Thiếu Gia muốn độc chiếm véo tạo ra, sau gáy, cổ, eo dày đặc toàn dấu hôn, thậm chí cả phần sâu bí ẩn nhất trong đùi cũng có dấu vết của hắn.

Đó là dấu vết của chủ nhân ban tặng.

Đại Thiếu Gia chụp vô số bức ảnh, lúc này mới hài lòng vùi đầu vào ngực với, dùng một loại tư thế cực kỳ chiếm hữu ôm lấy cậu rồi ngủ thiếp đi....

....

😕tui là dải phân cách muốn nói, truyện này chỉ đăng tải trên wattap, ai đọc ngoài wattap là đang đọc bên trang web ăn cắp, cũng là đồng loã của bọn cắp 😖

..

Đại Thiếu Gia đã nghĩ tới vô số loại thái độ sau khi Vu Đồ tỉnh lại.

Chắc chắn cậu ta sẽ sụp đổ... đúng chứ? Nói gì thì nói thì cậu ta cũng bị hãm hiếp mà.

Không sao! Chỉ cần hắn nói rằng tối hôm đó rượu có vấn đề, có lẽ có ai đó dòm ngó tới cún con nên mới hạ dược vào trong rượu, cho nên hắn sẽ đường hoàng đổ hết mọi tội lỗi lên đầu người khác, Vu Đồ rất dễ lừa, nhất định cậu ta sẽ tin.

Hắn sẽ đứng thềm cao đạo đức chỉ trích Vu Đồ, nói cho cậu ta biết rằng: là cậu ta đã cướp ép hắn, dùng lỗ đít nhỏ cưỡng gian cặc bự của hắn, là chính cậu ta cướp đi sự trong trắng của hắn, Vu Đồ phải chịu trách nhiệm và chuộc tội bằng cách quay trở về làm chó của hắn.

Nhưng Đại Thiếu Gia không ngờ rằng sau khi tỉnh dậy, Vu Đồ dần dần nhớ ra và hiểu rõ đầu cuối câu chuyện xảy ra tối hôm qua. Và rồi Vu Đồ dám toát ra vẻ mặt kinh hãi nhìn Đại Thiếu Gia cứ như hắn là một loại tai họa nào đó, trong mắt tràn ngập sự kháng cự, trên mặt lộ ra vẻ chán ghét không thèm che giấu. Vu Đồ không nói gì, chỉ cố gắng xoay người xuống giường, trúc trắc mặc lại quần áo rồi day dai hai bên thái dương.

Sắc mặt Đại Thiếu Gia âm trầm, kịch bản hắn chuẩn bị sẵn lập tức bị huỷ bỏ chỉ vì diễn viên không tuân theo quy trình. Thậm chí Vu Đồ còn khinh thường cùng hắn tranh luận về mọi việc, cái dáng vẻ tránh né của Vu Đồ dấy lên ngọn lửa giận dữ trong lòng Đại Thiếu Gia.

Đặc biệt là khi nghĩ đến những dấu vết trên người Vu Đồ là chính hắn gieo xuống, cổ áo hớ hênh không che lấp cứ vậy mà đi ra ngoài, trên người cậu ta nồng nặc toàn là mùi tinh dịch, mặc cho ai bắt gặp cũng cảm thấy đây là một con điếm mới bị chịch nát xong —— Đại Thiếu Gia đuổi theo Vu Đồ đi ra ngoài, phát hiện đối phương đã đi thẳng tới một tiệm thuốc.

Lúc Vu Đồ đi ra còn cầm theo hai hộp thuốc, đụng phải Đại Thiếu Gia, Vu Đồ dùng ánh mắt không chút gợn sóng nhìn hắn, trong đó đã không còn sự tín nhiệm và lòng trung thành như trước kia.

Trên cổ áo hớ hênh của Vu Đồ để lộ ra dấu hôn đỏ thẫm như ẩn như hiện, khiến người ta phải suy nghĩ lung tung, yết hầu Đại Thiếu Gia khẽ động, hắn nghĩ, hắn đã đánh dấu Vu Đồ, vậy kiếp này Vu Đồ là của hắn.

"Tôi không biết đến cùng thì cả hai có làm chuyện đó hay không, cũng không rõ nguyên nhân dẫn tới mọi chuyện là gì." Hít sâu một hơi, Vu Đồ nhìn Đại Thiếu Gia trước mắt, chậm rãi mở miệng.

Chắc chắn đêm qua cậu đã trải qua một đêm điên cuồng, bắp chân của cậu vẫn còn đang run rẩy, toàn thân đau nhức, lúc nãy cậu chạy qua quá gấp nên khi thả lỏng thì đột nhiên cảm giác vô lực và mệt mỏi lập tức ập tới. Thậm chí Vu Đồ còn cảm thấy đầu óc choáng váng, cứ như cơ thể là thứ đi vay mượn.

Sự thật mà Vu Đồ phải thừa nhận là cậu đã lên giường với người bạn thân trước mắt - bây giờ đã là người lạ từng quen. Vu Đồ không phải gay, cũng không kì thị gay, nhưng cậu cảm thấy tất cả quá là vô lý, quá là lố bịch.

Vu Đồ vẫn biết Đại Thiếu Gia ăn trai gái không kị, thay bạn tình như quần áo, mấy loại người thuộc tầng lớp thượng lưu như hắn ta thường sẽ có vô số bạn tình để thỏa mãn nhu cầu tình dục.

Cho nên khi Vu Đồ tỉnh lại, nhìn thấy người trước mắt là Đại Thiếu Gia, cậu chỉ thấy nực cười và ghê tởm.

Lỡ như Đại Thiếu Gia mắc bệnh lây qua đường sinh dục thì sao? Lỡ như hắn ta lây nhiễm cho cậu thì sao? Một kẻ có cuộc sống tình dục vô độ thật quá bẩn thỉu, quá bẩn!!

Vu Đồ chỉ nghĩ đến thôi cũng đã thấy muốn nôn, cậu loạng choạng chạy ra ngoài, tới tiệm thuốc mua thuốc phòng ngừa bệnh lây qua đường sinh dục, trong lòng không ngừng khẩn cầu hiện tại còn chưa bỏ lỡ thời điểm tốt nhất để cấp cứu.

Vu Đồ nói: "Tôi không phải đồ chơi của đám công tử các cậu. Chuyện đêm qua xảy ra cũng không phải ý của tôi. Cậu có nhiều bạn giường mà, chẳng thiếu gì tôi, nhưng tôi không phải là gay. Tôi chỉ muốn tìm một người sẽ xây dựng gia đình sống bên nhau trọn đời."

Vu Đồ nói rất chậm rãi, có chút nghiến răng nghiến lợi. Đại Thiếu Gia chỉ lẳng lặng nhìn Vu Đồ, cái dáng vẻ này, cứ như một quý tộc nhìn xuống dân đen thấp hèn. Không biết Vu Đồ lấy dũng khí từ đâu, trong đầu cậu tràn ngập vô số lời chửi bới, nhưng cuối cùng chỉ nói ra một câu:

"Đại Thiếu Gia, tôi thật lòng khuyên cậu nên kiểm tra sức khoẻ định kỳ."

Mắt Vu Đồ đỏ hoe, nói: "Thật sự bẩn quá."

Nói xong những lời này, Vu Đồ liền rời đi không thèm quay đầu lại. Vu Đồ không biết hậu quả sau khi chống đối Đại Thiếu Gia có rơi vào kết cục bị trả thù hay không, nhưng chỉ cần với nghĩ tới chuyện Đại Thiếu Gia lên giường nhiều người, có lẽ hắn sẽ lây bệnh sinh dục qua cho cậu, Vu Đồ đã sợ muốn phát khóc.

Giá như, giá như cậu không gặp Đại Thiếu Gia , có lẽ bây giờ cậu đang an bình trải qua những năm đại học, là một sinh viên bình thường, tìm một cô gái bình thường, và cả hai sẽ tiến tới một cuộc sống hôn nhân êm ấm.

...... Nhưng bây giờ, ảo tưởng đó dường như đã bị tàn nhẫn phá nát.

Vu Đồ dụi khóe mắt, cắn môi, cảm xúc tủi nhục oà tới, nghẹn ngào nơi cổ họng, cậu chạy về ký túc xá, đối mặt với nghi hoặc của bạn cùng phòng, Vu Đồ khàn giọng, nói sắp tới mình sẽ dọn ra ngoài.

Bạn cùng phòng ngơ ngác và khiếp sợ đều bị Vu Đồ tránh né, cậu bị một thằng đàn ông cưỡng hiếp, thằng đó lại là một công tử nhà giàu ăn chơi trác táng, lối sống tình dục hoang dâm vô độ, nhất thời, Vu Đồ không thể tự mình chấp nhận nổi điều này.

Vu Đồ muốn đi thật xa, rời khỏi tất cả mọi người, sau đó bình tĩnh một đoạn thời gian.

Sau khi uống thuốc, Vu Đồ chuẩn bị chuyển nhà. Động tác của cậu rất nhanh, ngay cả khi Đại Thiếu Gia chạy tới tìm thì cậu đã rời khỏi đây.

Đại Thiếu Gia không tóm được ai đó thì bực mình chán nản, lời nói của Vu Đồ giống như cây kim sắc nhọn đâm vào đầu hắn, chỉ cần nghĩ thôi thì cây kim đó sẽ chọc ngoáy vào dây thần kinh não, khiến Đại Thiếu Gia đau buốt cả đầu.

Đại Thiếu Gia nhớ tới đôi mắt hoen đỏ của Vu Đồ khi đẩy hắn ra, chắc hẳn cún con sợ lắm mới thốt ra mấy lời như vậy, cún con của hắn chỉ là đang giận dỗi mà thôi......

Thế nhưng, khi sự chán ghét và kháng cự của ai đó bộc phát không thèm che lấp, hắn có thể không phát hiện ra sao?

Vu Đồ hận hắn, chán ghét hắn, thậm chí muốn hao hết tâm tư muốn rời khỏi hắn, những ngày tháng bọn họ ở bên nhau bỗng chốc trở thành một câu chuyện cười, cún con muốn rời bỏ chủ nhân của nó mãi mãi. Đại Thiếu Gia không cho phép, tuyệt đối không cho phép, hắn sẽ không để cho chuyện này xảy ra.

Cún con nói hắn bẩn, hắn đã xả hết đống tinh dịch bẩn đó vào bụng cún con. Cún con nói đời sống riêng tư của hắn hỗn loạn, ha, vậy sao? Nhưng cho đến tận bây giờ chỉ có cún con mới được ăn con cu bự này. Hắn hoàn toàn sạch sẽ. Và cún con đã nuốt con cu rất ngon miệng.

Là cún con vô cớ xúc phạm chủ nhân. Nên phạt, đáng bị phạt. Cún con đáng bị trừng phạt.

Sau khi mỉm cười chào hỏi bạn cùng phòng của cún con, Đại Thiếu Gia âm trầm lái xe đến chỗ ở mới của Vu Đồ. Nơi này rất yên tĩnh, xung quanh không có người ở, cách trường học cũng hơi xa, vừa nghĩ đến cún con chui rúc vào vỏ ốc này là vì trốn tránh chủ nhân, Đại Thiếu Gia lập tức lâm vào ranh giới mất kiểm soát.

Cún con thật sự chán ghét hắn rất nhiều.

Thế là, ngay lúc Vu Đồ lên lầu, đột nhiên trông thấy Đại Thiếu Gia đứng dựa cạnh cửa phòng mình, cậu đã kinh hãi tột độ.

Vu Đồ khựng lại trong tích tắc, quay đầu bỏ chạy gần như không hề suy nghĩ. Nhưng rồi Vu Đồ lại bị kẻ đứng sau đuổi kịp một cách dễ dàng, đối phương xách cổ áo kéo cậu lên tầng, ấn mạnh cậu trên vách tường không thương tiếc.

Lưng Vu Đồ đau nhức, vừa định há miệng nói thì đã bị miệng Đại Thiếu Gia chặn lại, đối phương đùa giỡn đầu lưỡi cậu, nhấm nháp hút lấy từng ngụm oxy và nước bọt trong khoang miệng cậu. Vu Đồ cau mày, cực kỳ khó chịu với nụ hôn này. Đối phương lại dùng đầu gối chen vào giữa hai chân Vu Đồ, ý tứ không cần nói cũng biết.

Chìa khóa nắm trong tay cũng không biết từ lúc nào đã bị người khác đoạt mất, cánh cửa nhỏ bé bị bật tung một cách thô bạo, Vu Đồ bị Đại Thiếu Gia nâng mông, hôn hít một đường đến tận phòng ngủ. Vu Đồ muốn phản kháng lại nụ hôn dài dằng cướp đoạt oxy tới đại não, cậu ngây ngô bị Đại Thiếu Gia đùa bỡn. Đến khi đối phương buông lỏng miệng, Vu Đồ còn chưa kịp thở dốc, Đại Thiếu Gia lại đuổi theo hôn lấy.

Khi bị đè lên giường, lực phản kháng của Vu Đồ càng lúc càng kịch liệt, hai chân cậu đạp loạn xạ, Đại Thiếu Gia áp toàn bộ cơ thể lên người Vu Đồ, hai chân Vu Đồ nâng lên không khỏi chạm vào nơi nào đó. Vốn dĩ cơ thể Đại Thiếu Gia đã bị dục hoả đốt cháy, bị động tác của Vu Đồ trêu chọc, ánh mắt hắn trở nên hung ác cứ như muốn nuốt sống ai đó.

Cởi cà vạt, Đại Thiếu Gia trói hai tay đang bồn chồn của Vu Đồ lên đầu giường, hắn khẽ cười, chậm rãi xé quần áo của Vu Đồ xuống, nhìn thân thể xinh đẹp đang run rẩy trong không khí, lại đối diện với ánh mắt hoảng sợ bất lực của Vu Đồ, ý cười khóe miệng Đại Thiếu Gia càng sâu hơn, hắn hỏi:

"Tôi bẩn sao?"

Vu Đồ chợt sửng sốt: "Cái gì?"

Một giây sau đó, Đại Thiếu Gia cởi quần Vu Đồ xuống, hai người cứ vậy mà trần trụi nhìn nhau. Khi ánh mắt Vu Đồ chạm tới con quái vật to lớn đáng sợ kia, cậu không khỏi giật giật mày, cậu sẽ chết, cậu tuyệt đối sẽ chết, thứ này vừa to vừa thô, không biết đã chui trong cơ thể của rất nhiều người, nó thật gớm ghiếc và dơ bẩn. Không muốn! Cậu không muốn thứ đó tiến vào ——

Uh, uh! Hai ngón tay không thương tiếc cắm vào lỗ đít nhỏ còn đang sưng tấy, Vu Đồ đau đớn cong người lại, một bàn tay khác lại mơn trớn sờ nắn núm ti trên ngực cậu, thậm chí còn đùa bỡn chúng một cách trắng trợn.

"Không, đừng... làm ơn, đừng..." Vu Đồ hoảng sợ, nước mắt trào ra từ khóe mắt.

Đại Thiếu Gia ngoảnh mặt làm ngơ, trên gương mặt được cho là mê hoặc chúng sinh kia có một loại cảm xúc Vu Đồ nhìn không hiểu, đột nhiên, ngón tay trong cơ thể lại gia tăng thêm một cây, ba ngón tay thon dài mạnh mẽ uốn cong tuỳ tiện ra vào trong lỗ hậu của Vu Đồ, mỗi động tác đều mạnh và nhanh. Cơ thể Vu Đồ bị cưỡng ép tiếng nhận cơn khoái lạc, từng vệt nước dâm chảy ra, dính đầy toàn bộ bàn tay Đại Thiếu Gia.

"Em thật bẩn, cún con à." Đại Thiếu Gia rất hài lòng với cơ thể bị ép dâm loạn của Vu Đồ, khi hắn rút tay, hắn còn tát lên mông Vu Đồ.

Vu Đồ bị đánh giật mình, nhấc chân muốn đạp qua, động tác này càng tạo điều kiện để Đại Thiếu Gia làm việc ác, hắn thuận lợi nâng chân Vu Đồ lên, sau đó dí quy đầu dữ tợn lên cửa mình xinh đẹp kia.

"Không!" Vu Đồ đột nhiên bật khóc.

"Không sao đâu." Đại Thiếu Gia nghiêng người về phía trước, trìu mến hôn lên khóe môi Vu Đồ, "Cún con bẩn, chủ nhân sẽ giúp cún con rửa sạch. "

Giây tiếp theo, dương vật thô to đâm thẳng vào nơi chưa được khai phá hoàn toàn.

Không có men rượu làm tê liệt cơ thể, Vu Đồ đau đớn như muốn ngưng thở, kẻ đè trên người cậu liên tục va chạm trong cơ thể cậu. Con cặc bự nghiền nát huyệt đạo và miết nhẵn toàn bộ nếp uấn, các điểm nhạy cảm bị chà sát dữ dội, trong cơn đau đớn bùng lên khoái cảm, Vu Đồ nhịn không được, nước mắt lăn dài trên mi, tiếng khóc nghẹn ngào bị che lấp, Đại Thiếu Gia lại tiến tới hôn lấy cậu.

Lúc đầu Đại Thiếu Gia còn chiếu cố tới Vu Đồ là một chú chim non bé bỏng bị hắn khai quật không lâu, nhưng sau đó mắt hắn đỏ ngầu lên, mặc kệ lời van nài của Vu Đồ, Đại Thiếu Gia điên cuồng dập mạnh chạy nước rút, quy đầu thúc vào tuyến tiền liệt, Vu Đồ bị kích thích, trong huyệt ào ra một đống nước dâm tưới lên mắt mã. Đại Thiếu Gia được hầu hạ cực kỳ sung sướng, động tác càng thêm hung ác.

"A... Ha... ưm ... "

Nước miếng chưa kịp nuốt đã bị kẻ khác gấp gáp ăn đi, Đại Thiếu Gia đã bắn vào trong không biết bao nhiêu lần, bụng Vu Đồ phồng lên, Đại Thiếu Gia vẫn miệt mài giã cặc không biết mệt mỏi, hắn có ý định phát tiết khoái cảm và địt nát Vu Đồ.

Cà vạt trói hai tay Vu Đồ đã sớm buông lỏng, hai núm vú Vu Đồ được ngâm trong khoang miệng ấm nóng, có kẻ đang ra sức bú mút núm ti của cậu, âm thanh chùn chụt xì xụp phát ra khiến thần kinh Vu Đồ suy sụp từng chút một.

Bụng căng quá, khó chịu, bẩn quá ... Ha... Đừng... Không, ... Không thể ăn nổi nữa....

Cặc bự trong cơ thể lại sưng lên thêm vài phần, tình trạng này khiến Vu Đồ thốt ra từ trong cổ họng những tiếng kêu bi thương như động vật yếu ớt. Đại Thiếu Gia lại muốn bắn tinh nữa sao? Đừng bắn vào nữa... Trướng quá... Bụng đau quá....

Mông bị ép bẻ ra, cửa lỗ sưng đỏ còn đang nuốt cặc bự, Vu Đồ vô lực nghênh đón động tác của kẻ đè trên người mình, đối phương lại thở dài, nói: "Cún con nói xem, tinh dịch của chủ nhân có bẩn hay không? Hửm?"

Vu Đồ nhắm mắt lại, không muốn trả lời.

Đại Thiếu Gia cũng không tức giận, dùng chiếc lưỡi đỏ tươi liếm lên gò má Vu Đồ, nói: "Vậy để chủ nhân rửa sạch cho cún con nhé."

Vu Đồ mở to hai mắt, cậu nhạy bén nhận ra có điều gì đó không ổn, Đại Thiếu Gia giã mạnh thêm vài cái liền thoải mái xả tinh, Vu Đồ bị địt đến choáng váng. Sau màn xả tinh dài dài dằng dặc, cùng với đó là một cột nước mãnh liệt.

"!!!!!"

Mu bàn chân Vu Đồ căng lên.

Hắn..... Hắn ta.... đái nước tiểu trong cơ thể cậu....?

"Cún con à, bẩn quá."

Đại Thiếu Gia cười giống như là đứa nhỏ có được món đồ chơi yêu thích nhất.

Hắn ôm lấy Vu Đồ, tay nhẹ nhàng ấn lên bụng dưới bị phồng lên của Vu Đồ —— Tinh dịch trắng đục trộn lẫn với nước tiểu vàng nhạt chảy ướt đẫm nửa giường. Khoảnh khắc chất lỏng được bài tiết, Vu Đồ cũng bị kích thích bắn ra tinh dịch loãng.

Đại Thiếu Gia đánh chén no nê, thoả mãn ôm lấy cún concủa hắn, gioing nói dịu dàng tựa như ngày hắn gặp cún con năm đó:

"Cún con của anh."

.....

****tôi là dải phân cách, truyện này chỉ đăng trên wattap, nếu nó hiện trên web khác là web ăn cắp, ai đọc ở đó cũng là đồng phạm của kẻ cắp*****

....

Có vẻ đã rất lâu rồi Đại Thiếu Gia không tới dự tiếc của mấy vị thiếu gia tiểu thư nhà quý tộc.

Có một lần, bạn bè hắn rất tò mò gần đây Đại Thiếu Gia đang làm gì, họ thăm dò mời hắn ra ngoài chơi, nhưng không ngờ lại nhìn thấy chiếc nhẫn lấp lánh trên ngón áp út trên bàn tay phải của Đại Thiếu Gia.

"Cậu.... Kết hôn?" Người bạn ngạc nhiên hỏi.

Đại Thiếu Gia thản nhiên cười: "Vợ tôi chưa muốn công bố, nên chúng tôi chỉ đơn giản đi đăng ký kết hôn mà thôi."

"Vậy cậu, vậy cậu còn đến tham gia với chúng tôi.... chứ?" Gã bạn lấy lại tinh thần và ném câu hỏi.

Gã ta muốn nói điều gì, Đại Thiếu Gia đương nhiên là hiểu, nếu đặt ở trước kia, Đại Thiếu Gia nhất định sẽ vì buồn chán mà tham gia loại tiệc tùng tẻ nhạt này, nhưng bây giờ thì khác, Đại Thiếu Gia lùi về phía sau một bước, mặt vô cảm phun ra một chữ: "Bẩn."

"Cái gì? Mày vừa nói gì cơ?! Này! Nói rõ ràng!"

Mặc kệ tiếng ồn ào phía sau, Đại Thiếu Gia nhanh chóng rời đi.

Đại Thiếu Gia đã vất vả mới nhanh chóng xử lý xong chuyện trường học, vốn tưởng rằng sẽ lập tức về nhà cùng vợ, không ngờ trên đường lại gặp phải loại người này.

Thế nhưng....

Vừa nghĩ đến vợ ở nhà, trên mặt Đại Thiếu Gia trở nên dịu dàng hơn rất nhiều.

Đại Thiếu Gia lái xe đến khu biệt thự, sau khi đỗ xe xong thì gấp gáp lấy chìa khóa ra mở cửa phòng, hô: "Em yêu, anh về rồi."

Vợ của hắn, mặc đầm ngủ dài đơn giản, một cặp núm vú giấu dưới lớp áo được hắn ngày đêm tưới nước trông vô cùng đáng yêu, Đại Thiếu Gia cứ như vậy đứng ở cửa chờ vợ mình vụng về tiến về phía hắn.

Vợ hắn hôn lên má hắn, lại bị hắn ôm lấy đáp trả bằng một nụ hôn sâu đến nghẹt thở.

"Mừng.... mừng anh trở về..." Vợ yêu nói vậy.

Tay Đại Thiếu Gia dừng ở bên hông vợ: "Không, chưa đủ."

Vợ yêu đột nhiên run rẩy.

Hít sâu một hơi, cậu lại ôm lấy Đại Thiếu Gia, dâng lên cái cơ thể đã bị khai phá đến cực hạn của mình, nói: "Rất thích chủ nhân."

Ánh mắt Đại Thiếu Gia tối sầm lại, tự nhiên yên tâm thoải mái hưởng thụ sự hiến dâng của vợ mình.

Vợ yêu —— Vu Đồ —— thân thể đã có thể ngoan ngoãn nuốt lấy dương vật của gã đàn ông, cậu miễn cưỡng ôm lấy cổ Đại Thiếu Gia, đến cùng cũng không chống đỡ nổi màn thúc đẩy mạnh bạo của đối phương mà bật thốt ra tiếng khóc nức nở.

Nghe được tiếng khóc, ánh mắt Đại Thiếu Gia trở nên âm ngoan.

"Sao vậy, không thích à?" Hắn khàn khàn mở miệng.

Vu Đồ hơi nhấc chân lên, kẹp lấy thắt lưng cường tráng của gã đàn ông, nói: "Thích... "

.....

END.

Bất ngờ chưa, cuối cùng thì, là ai là chó của ai? 🤔

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen30h.Com