Truyen30h.Com

(Đn KnY+Bnha) Tsuyuri Shizue

Chap 13

ShirayukiMiyuki

10 tháng nay, Midoriya hình như đang luyện tập với All Might thì phải? Lâu lâu chạy bộ quanh thành phố Shizue có thấy hai người đi với nhau.

Mà thật ra là người vác đồ chạy còn người kia thì bình thản chạy theo.

"Chắc kiếm được Kế Tử rồi?" Shizue thầm nói rồi luyện tập tiếp.

Thời gian cứ thế trôi đi, đối với Shizue cứ như là tra tấn tinh thần. Không ngày nào cô không nhớ đến mọi người. Cảm giác cô đơn cứ ngày ngày đeo bám.

Dần dần, Shizue vô thức học theo chị gái mình là Kochou Shinobu, đeo chiếc mặt nạ mỉm cười lên mặt che giấu đi con người cùng những giọt nước mắt đang chảy và đang ngày một suy sụp bên trong.

Mùa xuân đã đến, cũng là ngày nhập học. Shizue nhìn đồng phục gồm áo sơ mi trắng, áo vest khoác ngoài cùng cà vạt và váy ngắn.

"Shinobu-neesan mà ở đây chắc chị ấy sẽ lại lấy dầu và diêm để đốt bộ này quá..." Shizue mỉm cười nhẹ nhàng thầm nghĩ.

Mặc đồng phục đàng hoàng, bước ra ngoài và đến trường. Căn hộ của Shizue khá gần trường Yuuei nên tầm khoảng 15 phút sau cô đã có mặt ở trường.

"Ah! Tsuyuri-san!" Giọng nói quen thuộc vang lên. "Cậu cũng nhập học ở đây sao? Hôm thi đầu vào tớ không thấy cậu?"

Shizue mỉm cười nhìn Midoriya. "Vì tôi là học sinh được tuyển thẳng vào mà."

"Eh?!" Midoriya ngạc nhiên. "Vậy sao? Mình không biết!"

Bakugou nhìn thấy cô thì liền nhíu mày khó chịu.

"Tsuyuri-san!" Yaoyorozu từ phía cuối lớp đi đến. "Thật may quá hai ta cùng lớp với nhau!"

"Chào cậu Yaoyorozu-san." Shizue chỉ đơn giản mỉm cười.

Sau đó, Shizue chỉ đơn giản mỉm cười mà không nói thêm bất cứ lởi nào. Khiến Yaoyorozu lúng túng.

"Muốn kết bạn thì đi chỗ khác đi." Một giọng nói chán nản vang lên phía sau. "Đây là hiệp hội anh hùng!"

"Aizawa-sensei sẽ chủ nhiệm lớp 1-A năm nay sao?" Shizue cười cười nhìn con sâu vàng trước mặt. "Mong thầy chiếu cố trong 3 năm tới nhé!"

"Ờ." Aizawa nhìn Shizue gật đầu.

"Thầy giáo sao?!" Cả lớp thầm nghĩ rồi nhìn sang Shizue đang thản nhiên mỉm cười. "Và sao cậu ấy biết!?"

"Mất 8 giây để im lặng cơ à?" Ông đứng dậy chui ra khỏi cái túi ngủ. "Cuộc đời ngắn ngủi lắm mấy đứa chẳng biết quý trọng gì cả."

"Thôi mà thầy đâu cần gắt gao như vậy." Shizue cười cười nói Aizawa-sensei. "Nếu cứ như vậy thầy sẽ bị mọi người ghét đó Aizawa-sensei!"

Đột nhiên Shizue khựng lại.

"Đó là lý do khiến anh bị mọi người ghét đó Tomioka-san!"

"Sao vậy?" Aizawa thấy cô hơi lạ liền hỏi.

Shizue ngẩng lên nhìn Aizawa rồi mỉm cười quay đi. "Không có gì đâu, em chỉ đang suy nghĩ chút chuyện thôi." Shizue bước xuống chỗ trống cuối lớp.

Lại vô thức nói ra những lời của chị ấy rồi, Shinobu-neesan nếu mình không nhầm thì...chị ấy yêu ngài Thủy Trụ đúng không?

Và ngài Thủy Trụ cũng vậy...

Shizue nhớ lại lúc Shinobu bị thương, chị ấy đã bị thương rất nặng.

"Không có vấn đề gì lớn đâu Tomioka-san."

"Tôi đã không sao rồi."

"Nên anh đừng làm khuôn mặt đó nữa."

Shizue nhớ tất cả, lý do Shinobu-neesan luôn chọc ghẹo ngài Thủy Trụ, lý do ngài Thủy Trụ hay đến tìm Shinobu-neesan.

Có lý do cả thôi, hai người họ luôn trông có vẻ rất vui khi đi bên cạnh nhau.

Tanjirou cũng từng nói, Shinobu-neesan luôn toả ra mùi hương của sự phẫn nộ. Nhưng khi chị ấy ở bên ngài Thủy Trụ thì lại toả ra mùi hương của sự an tâm. Ngài Thủy Trụ cũng vậy, khi ở bên Shinobu-neesan thì ngài ấy lại toả ra mùi hương của sự dịu dàng.

Ngài Thủy Trụ chắc chắn yêu chị ấy nhiều lắm. Vậy mà...

"Thế giới này thật tàn nhẫn đúng không." Shizue thầm nói. "Mình thật sự chán ghét cái bản thân vô dụng này."

Shizue đang dần dần chán ghét sự vô dụng của bản thân. Hai tay siết chặt lấy nhau, không chú ý đến những gì trên kia nói.

"BÀI KIỂM TRA NĂNG LỰC SAO?!" Cả lớp ngạc nhiên hét lớn.

"Vậy còn lễ chào mừng và gặp cố vấn thì sao ạ?!" Uraraka Ochako lên tiếng hỏi.

"Anh hùng không có thì giờ cho mấy việc cỏn con đó đâu." Aizawa-sensei lại cất giọng thiếu nhiệt huyết lên. "Mấy đứa đều biết trường này nổi tiếng về sự tự do trong khuôn viên trường phải không? Giáo viên bọn ta được hưởng sự 'Tự đó' đó."

"...?" Cả lớp ngơ ngác nghe Aizawa nói.

"Ném bóng. Nhảy xa. Chạy 50 mét. Chạy bền. Kiểm tra lực nắm. Nhảy ngang. Luyện thân trên. Đứng lên ngồi xuống." Aizawa liệt kê các bài tập thể lực hồi học sơ trung. "Các em đều đã biết những bài tập này từ hồi sơ trung rồi. Những bài kiểm tra thể lực mà các em bị cấm sử dụng năng lực."

"Nước ta vẫn chưa tìm được cách đánh giá tổng quát và cân bằng các năng lực. Thực ra là do Mext quá lười biếng thôi." Aizawa-sensei vẫn nói với cái giọng bất cẩn đời.

"Bakugou hồi sơ trung em ném bóng mềm được bao xa?" Aizawa-sensei quay sang hỏi Bakugou.

"67 mét." Bakugou đáp cộc lốc lại.

"Lần này hãy dùng năng lực đi. Muốn làm gì thì làm nhưng phải ở trong vạch." Aizawa-sensei hướng dẫn cậu ta. "Cứ dùng hết sức đi."

"Hiểu rồi." Bakugou làm vài động tác dãn cơ.

"Đầu tiên thì ta phải biết khả năng của chính mình đã." Aizawa-sensei cầm máy đo. "Cái máy này sẽ đo những khả năng anh hùng cơ bản của các em."

Cả lớp vui vẻ hét lên. "Tuyệt thật!! Trông vui quá!!"

"705 mét sao?! Đùa à?!"

"Chúng ta có thể sử dụng năng lực của mình sao? Đúng là hiệp hội anh hùng có khác!"

Shizue đứng ở cuối hàng thản nhiên mỉm cười nhìn con bướm đậu trên tay, xung quanh cô là những con khác vui đùa trên không chung.

"Nhìn tới nhìn lui cung chỉ là một đám nhóc chưa lớn à?" Cô thầm nghĩ.

Aizawa-sensei cúi đầu xuống trầm giọng nói. "Trông vui quá à?"

"Mấy đứa định dành ba năm ở đây chỉ để vui chơi à? Thế còn vụ trở thành anh hùng thì sao?" Sát khí từ thầy ấy cứ thế mà toả ra. "Được rồi, vậy thì luật mới, ai có tổng điểm thấp nhất. Sẽ bị đánh là vô vọng và bị đuổi thẳng cổ." Thầy ấy vuốt tóc lên và mỉm cười đáng sợ.

"Chào mừng đến với hiệp hội anh hùng."

"Một nơi nhàm chán nhỉ."



















Bạn đang đọc truyện trên: Truyen30h.Com