Truyen30h.Com

Edit Day Hu Em Trai Roi Gio Phai Lam Sao Day

Dạy hư em trai rồi, phải làm sao đây? - Chương 123









Chương 123


Dù sao mỗi lần tham dự đại chiến nhân yêu hắn đều có thể tùy ý chọn lựa tù binh, lần này đến Viêm ngục ma cảnh là vì tìm kiếm một thứ đồ. Tiểu tu sĩ này vốn là ngoài ý muốn thu hoạch được, nếu phát hiện đã có chủ rồi, buông tha cũng chẳng vấn đề gì.

         

Loại Huyết nô nuôi thả bên ngoài thế này thường thường đều là gian tế Yêu tu đặt bên nhân loại, mỹ nam tử hiển nhiên sẽ không phá hoại kế hoạch của người nhà.

         

Mỹ nam tử tới nhanh, đi cũng nhanh. Bất quá trước khi đi còn không quên giải độc trên người Từ Tử Nham, tại chốn yêu thú hoành hành này hôn mê hơn một canh giờ, tuyệt đối là thập tử vô sinh.

         

Mỹ nam tử đi chưa lâu, Từ Tử Nham từ từ tỉnh lại.

         

Sau khi phát giác bản thân vẫn nằm nguyên tại chỗ lại thêm dây leo trói mình đã biến mất, liền ngơ ngẩn một hồi lâu.

         

Anh vô luận như thế nào cũng nghĩ không ra, yêu thú cấp cao kia. . . . . . À không, hẳn phải gọi là Yêu tu, vì cái gì lại tha cho mình. Vô luận nhìn từ góc độ nào, loại tu sĩ thiên phú có phần cao như anh hẳn là phải là mục tiêu đối phương nhất định sẽ giết.

         

"Ca ca!" Từ Tử Dung đầy mặt nôn nóng từ không trung nhảy xuống, ôm cổ Từ Tử Nham, cẩn thận kiểm tra từ đầu đến chân một lượt.

         

Từ Tử Nham trấn an vỗ vỗ vai y: "Ta không sao, chỉ là vừa rồi. . . . . ." Lời đang tuôn chợt ngưng bặt, anh hồ nghi nhìn Tử Dung: "Đệ sao tới được đây nhanh vậy?"

         

Động tác của Từ Tử Dung dừng một chút, ngữ điệu bình tĩnh không hề chột dạ nói: "Ta lúc trước không yên tâm, cho nên vẫn luôn theo sau ca. Sau ca ẩn mình tiến vào khe núi, ta vốn cũng muốn theo vào, song dè đâu khe núi lại đột nhiên bị kết giới phong bế, ta tốn khí lực cực lớn mới phá vỡ được kết giới, tiếp đó liền nhìn thấy ca ngất xỉu trên mặt đất. Vừa rồi phát sinh chuyện gì vậy?"

         

Từ Tử Nham có điểm cạn lời, anh biết Tử Dung từ nhỏ đã khuyết thiếu cảm giác an toàn, cho nên luôn thích bám dính lấy mình. Nhưng không ngờ sau khi lớn lên, tật xấu này lại càng thêm nghiêm trọng, hiện tại đều đã tiến hóa thành stalker.

*Stalker: kẻ bám đuôi, theo dõi

         

May sao anh là ca ca y, cho dù bị theo dõi cũng không để ý, giả như đổi thành người khác. . . . . . Ách, phỏng chừng đổi người khác nói không chừng lại thực dễ dàng bị sắc đẹp của Tử Dung làm mê mệt, trực tiếp nhào đến rồi, sao còn phải trốn trốn tránh tránh muốn kéo giãn khoảng cách chứ.

"Được rồi được rồi, ta chẳng phải không sao đó ư." Thân thể Từ Tử Nham còn có chút tê dại, chân cũng như nhũn ra. Đóa hoa hồng phấn kia nhìn không hề bắt mắt, độc tính ngược lại đủ mạnh, đến hiện tại anh vẫn chưa hồi phục sức lực lại nổi.

         

Kỳ thật Từ Tử Dung không hề thành thật, đương nhiên cũng không tính là nói dối. Y quả thật là dõi xa xa phía sau ca ca, nếu không phải huyết khế bị kích động, y tuyệt đối sẽ không hiện thân. Một con yêu thú Ngưng mạch hậu kỳ thôi mà, đối với Từ Tử Nham mà nói cho dù có điểm nguy hiểm, cũng không có khả năng ngay cả chạy trốn cũng làm không nổi. Ca ca sở hữu một bảo vật có khả năng che giấu thân thể, y cũng không biết đó là cái gì, nhưng y chỉ cần biết rằng ca ca có quân át chủ bài bảo mệnh là đủ rồi.

         

Sau lại từ miệng Từ Tử Nham nghe được chuyện phát sinh mới nãy, Từ Tử Dung tức thì thầm hô may mắn. Gã Yêu tu kia lầm tưởng huyết khế y hạ lên ca ca thành pháp thuật nô dịch nhân loại của Yêu tu khác, có lẽ trên hình thức thể hiện có điểm tương đồng, nhưng bản thân thì hoàn toàn bất đồng.

         

Đối phương hiểu lầm Từ Tử Nham là Huyết nô của Yêu tu khác, thật sự là vận khí của bọn họ. Bằng không đối diện với một Yêu tu Nguyên Anh kỳ, dù cho y có kịp thời phát hiện xông tới, dùng hết toàn lực cũng không có khả năng làm đối thủ của người ta.

         

Sự chênh lệch thực lực này đã đạt đến mức độ vô pháp bù đắp, y cho dù là tự kích nổ nguyên hồn cũng không có khả năng tạo thành bất cứ thương tổn gì cho đối phương.

         

Gắt gao xiết nắm tay, con ngươi Từ Tử Dung thâm trầm. Y từng cho rằng bản thân có thời gian rất dài để cùng ca ca chậm rãi tu luyện, song cảnh ngộ hôm nay đã thức tỉnh y. Không có đủ thực lực, khi đụng độ kẻ địch tu vi vượt xa y, bảo hộ ca ca chính là một câu nói suông.

         

"Tử Dung? Đệ làm sao vậy?"

         

"Ừm, không sao, chỉ là cảm thấy vận khí của chúng ta thật tốt. Ca ca, chúng ta trở về đi." Từ Tử Dung ngẩng đầu, để lộ khuôn mặt tươi cười ấm áp nói.

         

"Ừ, đi thôi." Từ Tử Nham đồng ý nói. Anh hiện tại vẫn sót độc tính trên người, đừng nói con Hỏa lân quy kia đã không còn, cho dù còn sống, trạng thái hiện tại của anh cũng không có khả năng tiếp tục khiêu chiến.

         

Cõng ca ca ngự kiếm bay lên, Từ Tử Dung rất nhanh liền quay trở về huyệt động bọn họ cư ngụ.

         

Trong huyệt động cách vách, Tương Ưng cùng Phương Thiên Duệ còn đang ồn ào. Chuẩn xác mà nói, là Tương Ưng châm chọc khiêu khích, mà Phương Thiên Duệ thì chẳng đáp một lời.

         

Đối với Phương Thiên Duệ, Từ Tử Dung có ấn tượng không tồi. Người này tuy cứng nhắc chính trực, thậm chí còn có điểm cố chấp, song tính cách kiên trì lại có thể giúp y chịu đựng được áp lực cực lớn.

         

Dù cho thiên phú y thực bình thường, song người sở hữu tính cách kiên cường vững chắc như vậy thường sẽ đạt được thành tựu. Hiện giờ y đang đặt chân sang Trúc cơ, hơn nữa còn sở hữu biến dị linh căn, tiền đồ tương lai là không hề giới hạn.

         

"Hử?" Thần tình khẽ động, Từ Tử Dung một bên đặt Từ Tử Nham còn có chút mềm nhũn lên giường đá, một bên không dấu vết phóng ra một pháp thuật, khoan một lỗ bên trên lồng cách âm Tương Ưng đã phóng thích.

         

"Ưm. . . . . ."

         

"A!"

         

"Thiên Duệ. . . . . ."

         

"Khốn. . . . . . kiếp. . . . . . Buông. . . . . . A!"

         

Tiếng rên rỉ lộn xộn, thanh âm giãy dụa, quần áo xé rách đứt quãng truyền đến từ cách vách.

         

Phàm là tu sĩ ngũ quan sẽ rất nhạy bén, thanh âm vốn dĩ nhỏ bé không thể nghe thấy, vào trong tai Từ Tử Nham, quả thực giống như rành rành bên tai.

         

Sắc mặt anh đỏ bừng xấu hổ vạn phần, nhưng vẫn như cũ nhanh chóng phản ứng, phóng thích một lồng cách âm, chặn toàn bộ thanh âm ám muội này ở bên ngoài.

         

"Ca ca. . . . . ."

         

Từ Tử Dung thấp giọng kêu một tiếng bên tai anh.

Từ Tử Nham theo phản xạ tránh về phía sau, kết quả không cẩn thận ngã bụp một tiếng xuống mặt đất.

         

Anh đầy mặt quẫn bách đứng dậy khỏi mặt đất, nhịn không được nhỏ giọng lẩm bẩm trong lòng: cứ cho Tương Ưng cùng Phương Thiên Duệ là tình nhân đi, bất quá hai người này có thể chú ý chút được không, hành sự cũng không đóng cửa! Không biết là sẽ dạy hư bạn nhỏ hay không!

         

Anh đương nhiên không biết đây là Từ Tử Dung ngầm giở trò quỷ, trong lòng chỉ oán giận con người Tương Ưng không đáng tin cậy.

         

"Ca ca." Từ Tử Dung đầy mặt thụ thương nhìn Từ Tử Nham, ai oán trên mặt cơ hồ có thể hóa thành đám mây đen kịt bồng bềnh trên đỉnh đầu y.

         

Từ Tử Nham ho khan hai tiếng mở mắt ra, biết rõ Tử Dung thích mình, thế nhưng nghe được loại thanh âm này, động tác tránh né của anh hoàn toàn là bản năng phản ứng, căn bản không có suy nghĩ.

         

"À. . . . . . Ta có điểm mệt, ngủ trước đây!" Nói xong, Từ Tử Nham cũng không nhìn biểu tình của đối phương, cấp tốc lấy ra một tấm thảm từ trong Túi Càn Khôn, dùng tốc độ ánh sáng quấn bản thân thành một đống.

         

Khóe môi Từ Tử Dung mang nụ cười nhìn đống chăn cực đại, cúi xuống, cố ý dùng thanh âm ca ca có thể nghe được nói: "Ca ca, sớm muộn gì cũng có một ngày. . . . . ."

         

Sớm muộn gì cũng có một ngày gì cơ?

         

Tấm chăn cuộn tròn hơi động đậy, kế tiếp lặng yên không tiếng động.

         

Từ Tử Dung cũng không giận dỗi, cười cười xoay người ly khai gian phòng của ca ca.

         

Đợi y đi rồi, Từ Tử Nham thò đầu ra khỏi đống chăn, nhìn hướng cửa phòng bất đắc dĩ cười khổ.

         

Từ sau lúc phát giác Tử Dung tu luyện Huyết hải tâm kinh, tính xâm lược của Tử Dung tựa hồ càng ngày càng mạnh. Hình tượng thiếu niên mười hai tuổi nhu thuận mềm mại cơ hồ hoàn toàn bị con người khéo léo diễm lệ lại cực kỳ có tính công kích Tử Dung này thay thế. Nếu không phải Tử Dung hiện giờ chẳng hề máu lạnh như trong kí ức, anh cơ hồ sẽ cho rằng Tử Dung hiện tại đã bị Huyết ma thuở trước xuyên vào.

         

Dùng sức xoa xoa thái dương, Từ Tử Nham chỉ cảm thấy đầu nặng trịch*. Ý tưởng kiên định cho rằng Tử Dung sau khi tiếp xúc nữ tu xinh đẹp nhất định sẽ thay đổi mục tiêu cơ hồ sắp tan biến rồi.

*Nguyên văn: 头大如斗 ( đầu đại như đấu): đầu đau như thể đựng đồ nặng trịch khiến trong lòng không thoải mái, không thể suy nghĩ được.

         

Anh căn bản thậm chí không dám đem ý niệm này ra nói với Tử Dung, bởi mỗi lần anh có ý nhắc đến đề tài này, bản năng cảnh cáo anh, một khi nói ra miệng, sẽ phát sinh sự việc phi thường tệ hại.

         

"Ai. . . . . ." Từ Tử Nham lặng lẽ thở dài. Anh hiện tại cũng không biết nên làm gì. Bị giam tại chốn chết tiệt này lâu như vậy, phạm vi hoạt động của bọn họ cũng giới hạn ở xung quanh ngọn núi này.

         

Dẫu cho bọn họ muốn sớm được ly khai, cũng không có thực lực tương ứng, bước vào địa bàn của yêu thú cấp cao chẳng khác nào tìm chết. Càng khiến người sầu não chính là, anh hôm nay thế nhưng phát hiện ra dấu vết tồn tại của Yêu tu. Có một thì sẽ có hai, Yêu tu Nguyên anh kỳ có lẽ rất hiếm thấy, nhưng dù cho không có Nguyên anh kỳ, xuất hiện Kim đan kỳ cũng đủ khiến bọn họ ngắc ngư* rồi.

*Nguyên văn: 喝一壶 ( hát nhất hồ)

Anh cũng chưa quên, con Hoàng kim yêu thú trên tay anh kia là có số lần sử dụng hạn chế, cho dù là át chủ bài bảo mệnh, thì có năng lực bảo hộ bọn họ bao nhiêu lần đây?

         

Phương cách có thể trở thành trong địa điểm ẩn náu bí mật trong thời gian ngắn. Nhưng thứ nhất, anh vào trong Phương cách là không có cách nào di chuyển, thứ hai, Phương cách căn bản không tiếp nhận bất cứ vật sống nào ngoài anh.

         

Giả như gặp phải nguy hiểm, anh sao có khả năng bỏ lại Tử Dung một mình chạy trốn? Vậy nên công năng này của Phương cách cũng không có tác dụng quá lớn.

         

"Ai. . . . . . Phiền chết được!" Chán nản cào tóc, Từ Tử Nham bực dọc, rõ ràng ở xã hội hiện đại anh chỉ một câu liền xuôn sẻ, dù rằng chẳng có vận khí tốt đến nghịch thiên gì, nhưng cũng xuôi chèo mát mái không chút xoắn xuýt gì. Như thế nào tới Tu Chân Giới này, lại nhiều chuyện phiền toái như vậy chứ?

         

Mà phiền toái nhất trong đó, không thể nghi ngờ vẫn là chuyện Tử Dung thích anh.

         

Nguy cơ sinh tử đương nhiên là then chốt, nhưng sống chính là sống, chết chính là chết. Còn vấn đề tình cảm nếu giải quyết không tốt, thì phiền toái kia sẽ không chỉ là nhỏ xíu. Đặc biệt là loại người từng được nhắc đến là méo mó hắc hóa như Tử Dung, anh thậm chí có điểm lo lắng, giả như xử lý không tốt, Tử Dung lần nữa biến thành Huyết ma thuở trước thì phải làm sao đây?

         

"Ai. . . . . ." Vài phút ngắn ngủi, Từ Tử Nham đã thở dài đến ba lần, ấy vậy mà vấn đề lại chẳng giải quyết nổi một cái.

         

Anh bực bội ôm chăn lăn mấy cái trên giường, cuối cùng dứt khoát trùm đầu quyết đoán đi ngủ. Tuy nói sau Trúc cơ, tu sĩ hoàn toàn có thể dùng tĩnh tọa để thay thế giấc ngủ, nhưng Từ Tử Nham tự thấy áp lực, cấp bách cần giấc ngủ để giải thoát. . . . . .

         

Ba ngày sau, Từ Tử Nham đã hoàn toàn khôi phục trạng thái tốt nhất quyết đoán quyết định tiếp tục tìm kiếm cơ hội đột phá.

         

Hết thảy đều là hư không, thực lực mới là căn bản!

         

Giả như ban đầu thực lực của bọn họ cao hơn một chút, hoàn toàn sẽ không rơi vào tình cảnh hiện giờ.

         

Mấy ngày nay, Từ Tử Nham khôi phục rất tốt, Tử Dung vẫn như cũ là Tử Dung nhu thuận nghe lời kia  —— cho dù đây chỉ là y ngụy trang ra, Từ Tử Nham cũng chấp nhận. Dù sao chỉ cần Tử Dung không thổ lộ, không ép anh phải đưa lời đáp ứng thì anh liền thỏa mãn, còn những cái khác. . . . . . Chờ ra khỏi ma cảnh rồi nói sau. _(:3" ∠)_

         

Hoạt động săn bắn mấy ngày nay, Từ Tử Nham cũng không có tham gia, bất quá Tử Dung lại điều tra được phía nam cách đó không xa có một vết nứt cực đại,

         

Tác giả nói ra suy nghĩ của mình: ╮(╯▽╰)╭~~~ Tương Ưng cùng Phương Thiên Duệ quả nhiên là wingman xịn! ~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen30h.Com