Truyen30h.Com

Graylu Grayxlucy Hay Noi A Di Nao


15 phút sau...

- Chắc chắn là nó, tiếng hét !

- Lần đóan thứ 37, phải không nhỉ? - Tôi quay sang hỏi wendy và nhận được cái gật đầu từ em- Giờ thì tớ chẳng muốn nhớ nữa rồi, cái đống loạn thất bát nháo mà cậu đoán mò đấy là từ đâu mà ra vậy?

Chà, bầu trời hôm nay xanh biếc như ngọc, được điểm xuyết bởi những dải mây thật dài trắng muốt trông như con chim lớn màu trắng đang sải những sải cánh rộng lớn tự do bay lượn, ánh nắng thì ấm áp một thứ màu mật ong trong trẻo, và không khí mát lành của buổi sáng sớm khiến tôi chỉ muốn hít căng hai buồng phổi đến mức nó nổ tung.

Thời tiết rất tuyệt vời,  thích hợp để đi dạo trong rừng.

Ấy là nếu không có cái miệng đang lải nhải không ngừng bên tai tôi của chó lông đỏ.

- THẾ RỐT CUỘC NÓ LÀ CÁI GÌ???!!!!

Tiếng thét long trời lở đất huyền thoại của Natsu vừa cất lên đã ngay lập tức im bặt bởi một tiếng cốp rõ to đầy bí ẩn. Khi tôi quay lại nhìn cậu, quả nhiên là cậu vừa mới ăn một đấm của Erza, đầu cậu u lên một cục to vật vã như là một quả bưởi và cậu cứ vừa ôm lấy chỗ đó vừa rên hừ hừ.

- Im lặng! Còn gào thêm một câu nào nữa thì cứ coi chừng nắm đấm của tớ!

Tội nghiệp Natsu, ai bảo cứ lắm mồm lắm cơ. Giờ thì hay rồi, chọc phải ổ kiến lửa, cẩn thận không thì bị đốt đến cái mạng cũng chẳng còn nhé.

- Còn cả cậu nữa đấy, Lucy! Đừng có trêu chọc Natsu nữa.

Oái, sao lại điểm danh đến mình rồi....

- Cậu có nhắc thì Lucy cũng chẳng nghe đâu, đầu cậu ấy làm bằng bã đậu mà- Gray cười.

- Thách cậu nói lại câu đấy thêm lần nữa đấy – Gân xanh trên trán tôi giựt giựt.

- Ây da, tớ nào dám, làm Lucy khóc thêm lần nữa thì tớ sẽ đau lòng lắm.

Tôi trợn mắt kinh ngạc nhìn Gray. Tên khốn này mồm miệng nói năng ngọt xớt như thế từ lúc nào chứ?

- Cậu bệnh à , Gray? Đừng có nói bằng cái giọng kinh dị như vậy nữa, cậu làm tớ nổi hết cả da gà rồi- Tôi lấy tay vuốt vuốt đám lông đang dựng đứng lên của mình- Nhìn đi, giờ trông tớ như con sâu róm ấy.

- Ồ, vậy à?

Gray lại càng cười tươi hơn, nhưng tôi chẳng thấy có chút gì gọi là vui vẻ trong nụ cười ấy cả mà chỉ cảm giác như là từng đợt gió lạnh lẽo thổi vào người làm cơ thể tôi cứng đờ. Ngay cả đôi mắt vốn có màu xanh đẹp đẽ trong trẻo của cậu giờ trở nên đen kịt đến độ khiến tôi cảm thấy ngạt thở khi nhìn vào nó . Giống như nó đang cố hút lấy linh hồn tôi vào khoảng không tăm tối đấy và tìm cách trói chặt tôi lại vậy.

- Lucy, Lucy, LUCY!

Tôi giật mình, quay sang nhìn mọi người:

- Sao vậy?

- Cậu đột nhiên cứ đứng đờ ra, mặt thì xanh mét lại xong mồ hôi thì đầm đìa. Cậu bị ốm à, Lucy?- Juvia lấy tay sờ lên trán tôi- nhiệt độ vẫn bình thường, có thấy khó chịu ở đâu không ?

- Tớ đột nhiên đứng đực ra à? Kì lạ nhỉ, chắc là tớ say nắng chút xíu thôi, giờ thì ổn rồi- tôi xua xua tay, rồi nhảy nhót qua lại điệu nhạc mà tôi thích nhất- nhìn đi, tớ còn có thể nhảy được hết cả 12 bài trong liên khúc mùa xuân của anh Chopa nhé.

- Đừng cố sức quá- Erza xoa đầu tôi.

Vừa cười với cả 2 để chứng tỏ rằng mình vẫn hoàn toàn bình thường, tôi vừa lắc lắc bàn tay cho đỡ đau nhức do nắm quá chặt một khoảng thời gian dài.

Có gì đó khả nghi ở đây.

Nhưng càng cố gắng nghĩ chuyện gì vừa xảy ra, đầu óc tôi lại càng trở nên mông lung hơn, những mẩu kí ức vụn vặt cuối cùng dần mờ nhạt hẳn rồi biến mất.

Tôi vừa nghĩ về cái gì ấy nhỉ?

Thôi kệ đi, chắc là không phải vấn đề quan trọng đâu, nếu không tôi đã không nhanh quên như thế. Trí nhớ của tôi vốn rất tốt mà, không phải đứng nhất thì cũng đứng thứ hai.

- Mà chúng ta đang đi đâu vậy?

- Còn đi đâu nữa? Tất nhiên là đi về hội báo cáo với Makrov nhiệm vụ đã hoàn thành .

- Ngay bây giờ á? Nhưng không phải chúng ta đang đi tìm kẻ nào đã gây ra vụ này à? Sao giờ lại...?

Mọi người trố mắt quay sang nhìn tôi với vẻ mặt như thể nói rằng " cậu bị ngớ ngẩn à?" khiến tôi mếu máo uất ức:

- Nhìn gì chứ? Các cậu chưa nghe câu không biết thì phải hỏi bao giờ à? Rõ ràng tớ nhớ là chúng ta đang đi dọc theo bờ suối mà giờ lại đang đi xuống núi rồi.

- Đấy là chuyện của hai tuần trước rồi – Natsu trề mồm nói- thế mà tớ nghe ai tự nhận suốt cả tối hôm kia là mình gặp gì nhớ đấy .

- Bà già Lucy, phịt~

- Không lẽ... bệnh mất trí nhớ của chị Lucy tái phát? – Wendy dè dặt lên tiếng.

Giờ thì đến lượt tôi trố mắt nhìn Wendy.

Đấy chỉ là cái cớ tôi bịa ra để qua mắt mọi người thôi, chứ tôi có bao giờ bị mấy cái bệnh dành cho người già này đâu chứ. Này, này , dừng ngay cái ánh mắt thương hại của các bạn đi , có tin tôi dù yếu nhưng vẫn đủ sức chọc lủng nhãn cầu của mấy người không hả???

- Thế là cậu cũng quên mất chuyện cậu đi tắm với Juvia bị Gray và Natsu rình coi trộm à? may mắn cho 2 cậu nhé, tý nữa là bị xử đẹp một trận rồi.- Erza tủm tỉm, quay sang nhìn 2 gã ngốc dâm tà nào đó.

Cái gì? Lại còn có vụ đấy nữa ?

Tôi liếc xéo Natsu và Gray, khiến hai tên này không hẹn mà cùng đổ mồ hôi đầy đầu:

- Không ... không phải vậy đâu, tụi tớ chỉ là cố... cố ý à nhầm vô tình... ấy , đừng có vung vẩy cái roi linh tinh vậy...

- Chó lông đỏ sắp bị ra bã rồi, phịt ~

- Con mèo kia, rốt cuộc cậu về phe ai hả?

- Đương nhiên là cá Fille – Mỗ mèo xanh thô bỉ ngoáy ngoáy lỗ mũi.

Quạ...quạ...quạ...

...quạ...

- Khu rừng này chắc là có nhiều quạ – wendy tò mò nhìn lên trời- Nhưng sao em không nhìn thấy con nào mà chỉ nghe thấy tiếng kêu vậy ?

- À, đừng lo- Tôi cười tủm tỉm, lấy ngọn roi mà Virgo tặng quất mạnh vào khoảng đất ngay trước mũi chân của 2 gã ngốc đang ôm lấy nhau run rẩy- CHỈ CẦN CÓ XÁC CHẾT LÀ QUẠ SẼ MÒ ĐẾN ĂN THỊT NGAY, nhỉ ?

- Chị Erza, chị lại bịt mắt em nữa rồi.

- Trẻ con không nên nhìn cảnh máu me nhiều, sẽ ảnh hưởng xấu đến tính cách đấy. LUCY, ĐÁNH MẠNH VÀO CHO TỚ!!!

- Lu...Lucy, đánh vào đâu cũng được, đừng... đừng đánh vào ...mặt Gray –sama.

- ...

Chúng nó thậm chí còn chẳng thèm can ngăn mình nữa. Rốt cuộc là ngày xưa chúng nó che giấu bản chất, gặp mình nên mới phát tác hay là mình đã dạy hư chúng nó thành ra thế này?

Mà hình như xét đến tột cùng thì mình vẫn là thành phần gây họa chính ...

Thôi, bữa nay tha cho chúng nó vậy.

Tôi cáu kỉnh cuộn gọn roi lại treo vào bên hông rồi nói:

- Thôi, coi như các cậu xin lỗi thành khẩn, tớ bỏ qua cho lần này.Lần sau còn dám như thế nữa thì cứ cẩn thận ĐŨNG QUẦN của các cậu đấy. ( Lucy's Kick hay có tầm nhắm vào đũng quần =))))

Khỏi phải nói là Natsu và Gray vui mừng thế nào khi thoát nạn, còn Erza thì thất vọng ra mặt, vẻ ỉu xìu như chú cún con của cô làm tôi muốn bật cười.

- Lần sau gây họa thì làm một mình đi, đừng có lôi kéo tao . Thiệt tình, vẻ mặt đáng sợ lúc nãy của Lucy làm tao đứng hết cả tim- Gray lầm bầm.

- Chỉ có mày mới sợ thôi, Lucy hiền lắm- Natsu cười khoái trá- Lần trước, tao với Happy lẻn vào nhà cậu ấy đúng lúc cậu ấy đi vắng. Đợi mãi chả thấy Lucy đâu, tụi tao lôi hết đồ trong tủ lạnh ra ăn rồi phủi đít quay về mà hôm sau cậu ấy chẳng nói gì cả.

- Natsu, đằng... đằng sau...

- Mày lảm nhảm cái gì đấy? Bữa trước nữa, tao vô tình đá long bản lề cửa nhà tắm của Lucy, dùng keo lắp tạm lại, thế mà cậu ấy vẫn chẳng phát hiện ra.

- Ồ thế à? Cây bút phép 14.000J của tớ bị vỡ đôi có vô tình liên quan đến cậu không? – Tôi cười cười hỏi.

- À, cái đó là bữa trước trước nữa. Ủa mày chạy đi đâu vậy, Gray?

Thân mến, tôi có thể bị mất trí nhớ, nhưng điều đó không có nghĩa là tôi ngu đến độ không xử tử chó lông đỏ khi hắn bê nguyên một đống tội trạng đến trước mặt tôi.

- Chị Erza... chị không bịt mắt em nữa à?

- Suỵt, cứ im lặng xem đi wendy, chả mấy khi thấy Lucy nổi giận đâu. Juvia, đống bánh xin được của chú Alfred đâu rồi?

- Hình như để trong balo của Gray, để tớ lấy.

- Sẵn tiện lấy luôn đống hạt Smiling Knuckle ra đi-Erza nói- Lucy, bên phải, BÊN PHẢI!

- Haha, trông chó lông đỏ kìa, lâu lắm mới thấy nó chật vật như thế- Gray khoái trí cười- Juvia, lấy cả túi cá nướng ra nữa.

- Gray...Gray-sama thích ăn cá nướng, phải...phải ghi ngay vào cuốn "100 điều cần biết về Gray- sama" mới được.

- Cuốn sách đấy ở đâu ra vậy?

- À, Lucy bán cho em với giá 20.000J một quyển. Trong đấy để trống nên em phải tự tìm thông tin để điền vào, theo dõi anh nhiều lúc vất vả lắm, nhưng mỗi lần biết thêm một điều mới về Gray-sama, Juvia rất vui.

- ... Cô biết người đi theo dõi người khác gọi là biến thái, đúng không?- Gân xanh trên trán Gray giật giật.

- Tháng trước em cũng nghĩ thế, nhưng mà Lucy bảo phải gọi đấy là tình thú mới đúng.

- ....


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen30h.Com