Truyen30h.Com

Hoan Bong Ma Trong Nha Hat Louise Benette David Hwang Ver

        Trong lúc họ đang cố tìm lối ra khỏi phòng tra tấn của Erik, người Ba Tư kể cho Raoul nghe về Erik. Anh ta có một cuộc sống rất phức tạp.

        "Chúng tôi biết nhau rất lâu trước đây," người Ba Tư kể. "Lúc đó bọn tôi còn sống ở Ba Tư. Tôi là một cảnh sát còn Erik làm việc cho Nhà Vua. Erik là một kiến trúc sư vô cùng tài giỏi. Cậu ta thiết kế những tòa nhà khổng lồ với những mật thất ẩn cho Nhà Vua. Nhà Vua cũng yêu cầu cậu ta thiết kế cho ông một phòng tra tấn. Ông ta rất thích thú với tài năng thiên bẩm của Erik. 

        Erik không chỉ là một kiến trúc sư thiên tài, cậu ấy còn là một giọng hát tuyệt vời. và cho đến bây giờ cậu ta vẫn như thế." Người Ba Tư tiếp tục.

        "Tôi không thể ưa những việc Erik đã làm nhưng cũng không thể phủ nhận tài năng và giọng ca của cậu ta. Erik đã từng làm nhiều điều xấu xa nhưng tôi luôn cảm thấy tiếc cho cậu ta. Mọi người luôn cười vào mặt Erik và hắt hủi cậu vì cậu ta quá xấu.

        Sau đó, Nhà vua lại cố giết Erik. Ông ta không muốn cậu ấy làm việc cho bất kì ai nữa. Tôi đã giúp cậu ấy trốn thoát, sau đó thì Erik tìm được nơi cậu ấy thuộc về, Pháp.

        Ở Pháp, Erik đã thiết kế Nhà hát này. Sau nhiều năm thiết kế những hành lang ngầm và mật thất cho Nhà vua, việc xây dựng những lối đi ngầm trong tòa nhà này và ngôi nhà bí mật giữa hồ đối với cậu ấy cũng dễ như lòng bàn tay. Tôi luôn quan sát những hành động của Erik. Tôi đã rất lo lắng cho Christine khi cô ấy bắt đầu tiếp xúc với Erik."

        Raoul lắng nghe cẩn thận câu chuyện của người Ba Tư. Họ vẫn còn mắc kẹt trong căn phòng gương.

        Đột nhiên họ nghe thấy giọng nói của Erik phát ra từ căn phòng bên cạnh.

        "Quyết định đi!" Cậu ta hét lên. " Lễ cưới hay lễ cầu siêu. Đó là sự lựa chọn của em, Christine."

        Tiếng Christine nấc lên làm Raoul trở nên căng thẳng. Anh muốn cứu cô thoát khỏi con quái vật ấy. Rồi họ lại nghe thấy một giọng nói dịu dàng.

        "Làm ơn đừng sợ hãi. Tôi không phải là một người đàn ông xấu xa. Tôi chỉ cần em yêu tôi, Christine."

        Không có bất cứ lời hồi âm nào. Từ đằng xa tiếng chuông bỗng vang lên. 

        "Tên khốn nào dám đến gần nhà ta?" Erik gào lên. " Anh sẽ quay trở lại, Christine."

        Raoul và người Ba Tư nghe thấy tiếng bước chân của Erik đến gần.

        "Nếu chúng ta gọi được Christine, có thể cô ấy sẽ đến và cứu chúng ta," Raoul nói rồi gọi khe khẽ "Christine! Christine!" Thật may cho họ, Christine đã nghe thấy.

        "Raoul! Anh ở đâu?" cô gọi lại.

        "Bọn anh bị mắc kẹt trong căn phòng cạnh em. Em có thể đưa bọn anh ra ngoài chứ?" anh hỏi.

        "Em không thể di chuyển. Erik trói em lại rồi. Anh ta nói anh ta sẽ giết em nếu em không cưới anh ta. Anh ta nói anh ta cũng sẽ tự sát theo. Anh ta bị điên rồi." cô khóc.

        "Raoul và người Ba Tư biết họ đang mắc kẹt trong một tình huống nguy hiểm. Họ tìm kiếm cửa thoát ra trong vô vọng. Cuối cùng, người Ba Tư cũng tìm được nó. Cánh cửa sập được mở ra và họ đi xuống một cái hầm khác.

        "Đây là hầm chứa rượu," Raoul nói.

        Có rất nhiều thùng rượu trong hầm.

        "Đúng thế, nhưng tôi không nghĩ sẽ có tí rượu nào trong nhưng thùng này đâu," người Ba Tư nói. Ông thử mở một thùng rượu. Không ngoài dự đoán, trong đó chứa đầy thuốc súng.

        "Anh ta sẵn sàng cho nổ Nhà Hát nếu Christine không chịu lấy anh ta."

        Họ chạy ngược lại phía phòng tra tấn.

        "Christine!"

        "Em vẫn ở đây. Lúc nãy Erik đã trở lại và kêu rằng những vị khách đặc biệt đã được đưa tiễn (có nghĩa là chết đấy ạ). Em... em đã nghĩ anh ta đã giết anh," Christine nói với giọng hoảng sợ.

        "Christine! Erik sẽ cho nổ Nhà Hát nếu em không chịu cưới anh ta," Raoul cảnh báo cô. Bỗng cánh cửa phòng bật mở, Erik đã quay lại.

        "Em nói chuyện với ai đấy?" Anh ta hỏi Christine rồi nhìn về phía bức tường kế phòng tra tấn. Erik đi ngang qua căn phòng và gõ lên cánh cửa.

        "Raoul đã đến đây, đúng không?" Erik nói với một nụ cười ghê rợn.

        Christine cầu xin Erik, "Làm ơn hãy để anh ấy đi!"

        "Nhưng em sẽ phải đưa ra quyết định của mình đấy," Erik nhấn giọng.

        "Có hai chiếc hộp trên bàn. Một cái hình con châu chấu, một cái hình con bọ cạp. Em phải chọn một trong hai. Nếu em chọn con bọ cạp, có nghĩa em đồng ý lời cầu hôn của anh. Nếu là con châu chấu, có nghĩa em đã từ chối. Em phải quyết định ngay bây giờ," anh ta nói.

        Sau đó, Erik đi ra khỏi phòng.

        "Nếu cô ấy chọn con châu chấu, tất cả thuốc súng trong hầm chắc chắn sẽ nổ tung," người Ba Tư nói. Họ có thể nghe thấy tiếng khóc của cô.

        "Em nên làm gì bây giờ?" Christine khóc nhưng Erik đã quay lại.

        "Câu trả lời là gì?" Erik hỏi cô.

        Christine chọn cái hộp hình con bọ cạp. Trong khi đó, Raoul và người Ba Tư có thể nghe thấy tiếng nước chảy dưới chậm bọn họ.

        "Anh ta đang cho ngập tầng hầm," người Ba Tư nói. "Nước sẽ ngập đầy tầng hầm và tràn lên cửa sập." Trong phút chốc, nước ngập cả căn phòng tra tấn, Raoul và người Ba Tư phải đấu tranh để lấy không khí thở nhưng không lâu sau, cả hai đều bất tỉnh.

        Khi người Ba Tư tỉnh dậy, ông thấy mình đang nằm trên một cái sô pha. Erik đứng bên cạnh ông. Christine cũng đang ở đó.

        "Giờ ông an toàn rồi. Christine đã cầu xin tôi cho ông sống. Tôi chấp nhận điều đó." Erik nói với người Ba Tư. Anh ta đưa cho ông một thứ đồ uống, mí mắt ông dần sụp xuống.

        Vài ngày trôi qua. Người Ba Tư đang ngồi trên chiếc sô pha trong căn hộ của ông. Ông đã nghe được một vài tin tức nói về Nhà Hát. Xác của anh trai Raoul được tìm thấy bên cạnh cái hồ dưới tầng hầm. Các bài báo cũng đưa tin về việc mất tích của Christine và Raoul.

        Người hầu của người Ba Tư đi vào phòng, theo sau là một vị khách, Erik.

        "Cậu là một tên giết người!" người Ba Tư hét lên buộc tội Erik. "Tại sao cậu lại giết anh trai của Raoul?"

        "Tôi không giết ông ta. Ông ta bị chết đuối trong hồ. Hôm nay tôi đến đây chỉ để nói với ông rằng đây là lần cuối ông nhìn thấy tôi. Tôi đang chết dần qua từng ngày." Erik trả lời.

        Lúc này người Ba Tư lại thấy thương cảm cho người đàn ông tội nghiệp và cô độc này.

        "Tôi đã sẵn sàng cho cái chết này. Christine đã cho phép tôi được hôn cô ấy trước khi tôi cứu ông và Raoul. Thậm chí mẹ ruột tôi cũng chưa từng hôn tôi một lần. Khi tôi hôn Christine, cứ như có những thiên thần đang ngân tiếng hát vậy," Erik tiếp tục.

        "Bây giờ họ đang ở đâu?" người Ba Tư hỏi.

        "Họ an toàn rồi. Tôi cho họ một cặp nhẫn cưới và gửi lời chúc phúc cho họ." Erik trả lời.

        Người Ba Tư có thể thấy những giọt nước mắt đọng lại trên khóe mi của Erik. Sau đó, Erik rời đi và Bóng ma trong Nhà Hát biến mất mãi mãi.

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~ THE END ~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen30h.Com