JOJO VIET - A Jojo's Bizarre Adventure Vietnam Fanfic
Sự tin tưởng
Tên quái xế đó, hắn ta đã đợi thời cơ thích hợp lúc mà tôi không chú ý để tấn công. Máu chảy ra lênh láng khắp người tôi, bây giờ tôi gần như không còn chút ý thức nào nữa. Không muốn chấp nhận cái chết tại đây tôi cố đứng dậy nhưng không được, có vẻ như là cơ thể tôi đã bị tê liệt hoàn toàn rồi. Mắt tôi mờ dần nhưng tôi thấy chút đau đớn nào giống như mình đang chìm vào giấc ngủ vậy. Chợt nhiên một cơn gió ùa đến làm tôi lạnh hết cả xương sống, tưởng chừng như đây chỉ là một điều bình thường nhưng tôi nhớ lại khi nãy tên quái xế lái xe qua người tôi và khi bị ngã, tất cả đều xuất hiện một cơn gió lạnh kì lạ. Điểm đặc biệt ở đây là cơn gió này nó luôn hướng theo chiều của tôi, dù là bên trái hay phải, rõ ràng là không thể nào mà gió thổi theo hai chiều khác nhau được, trừ khi nó được điều khiển bởi một thế lực nào đó?... Tên quái xế! Chắc chắn là hắn điều khiển cơn gió để tấn công mình.Ngay sau khi lý giải được khả năng của kẻ thù, tôi dồn chút sức lực còn lại để gượng dậy. Con hình nhân của tôi bất ngờ xuất hiện từ đằng sau, nó nhanh chóng dùng bong bóng để bịt vết thương lại. Cơn đau nhức nhối trên đầu khiến tôi phải dừng lại nghiến răng và khóc một chút. Sau khi đỡ được một chút, tôi ngẩng đầu lên nhìn thì không thấy hắn đâu. Chắc chắn rằng hắn ta sẽ không tha cho tôi một dễ dàng như vậy được. Có thể là hắn lại định giở chiêu cũ đây. Tôi chạy thật xa ra khỏi khu vực đó và tìm một nơi rộng rãi hơn, như vậy tôi sẽ không bị hắn áp đảo. Nhưng chưa kịp rời khỏi đó tên quái xế đó đã xuất hiện từ sau lưng, tỏa ra từ người hắn là một con gió buốt lạnh. " Tên khốn kia! Giỏi thì lại đây đánh với tao này, sao mày cứ đi núp thế hả?"Hắn ta đáp lại bằng cách thổi một đống lá khô vào mặt tôi, tôi nhanh chóng dùng tay phủi chúng đi nhưng không được. Đống lá khô đó chúng bị dính vào mặt tôi rồi. Không, đúng hơn là chúng đang đông cứng lại thì phải. Không chỉ thế mà cả hơi thở của tôi cũng bị đóng băng lại. Tầm nhìn của tôi giảm dần do đống lá kia cộng thêm việc miệng tôi đang bị đông cứng đã đẩy tôi vào tình thế bất lợi. Tên quái xế thấy thế hắn vội chớp thời cơ phóng xe lao thẳng đến chỗ tôi. Lúc này tôi không thể nào ngăn hắn lại được, hắn ta chắc chắn sẽ đè nát tôi với cái xe đó như hắn đã làm với ông Đạt. Giờ chả còn cách gì nữa, tôi chỉ có thể chờ chết mà thôi... Tất cả đã hết rồi! con xin lỗi bố mẹ vì vẫn chưa đền đáp được cho hai người. Con... Thật sự xin lỗi!...Nước mắt tôi đầm đìa, những giọt lệ đang che đi đôi mắt của tôi. Tôi không còn nhìn thấy được cái gì nữa chỉ nghe được tiếng nổ ga của chiếc xe moto đang dần to lên. Chân tay tôi mềm oặt ra, có vẻ như cơ thể tôi đã chấp nhận thất bại, chấp nhận cái chết. Tôi chỉ mong rằng hắn ta vẫn có chút tình thương và có thể kết thúc một cách nhanh chóng cho tôi. *Rầm!*Khác với suy nghĩ của tôi, những gì xảy ra chỉ là một tiếng rầm lớn, tôi thì vẫn đơ người một lúc không rõ chuyện gì đã xảy ra. Cuối cùng, tôi dùng tay đẩy hết lá ra khỏi người tôi, một số cái đã dính vào da thịt nên khi lấy ra rất đau nhưng rồi thì tôi đã lấy hết được tất cả ra. Tôi được chứng kiến một cảnh tượng rất sung sướng, tên quái xế vì sao mà đã ngã lăn quay ra khỏi xe hắn. Ở phía bên trái, tôi thấy con hình nhân đó đang đứng cạnh tôi, tay đang trong tư thế như vừa mới đấm ai. Đơ người ra một lúc tôi mới nhận ra rằng trong lúc tôi đang bị tấn công nó đã xuất hiện và bảo vệ tôi. Lúc này tôi mới nhận ra một điều rằng trong suốt thời gian qua, con hình nhân này đã liều mình để bảo vệ tôi, mặc dù tôi hoàn toàn không biết gì về nó nhưng tôi luôn có cái cảm giác an tâm mỗi khi ở cạnh nó. Có lẽ tôi thật sự rất ngu ngốc khi không nhận ra được điều đó cho đến bây giờ nhưng nếu như nó đã tận tâm giúp đỡ mình thì tại sao lại không chấp nhận nó chứ? Tôi nghĩ rằng, từ bây giờ tôi sẽ để nó xuất hiện như thế này, tôi sẽ để nó bảo vệ tôi và hai chúng tôi... Sẽ chiến đấu cùng nhau!
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen30h.Com