Truyen30h.Com

My Guardian Angel Has Horn Thien Than Ho Ve Cua Toi Co Sung

Sam ngồi ở hàng ghế sau trong chiếc Impala, đang cố gắng để giữ tỉnh táo. Sau khi biết một con quỷ và Lucifer đã vẽ đường cho cậu vào đại học, cậu đã gọi Dean để quay lại với việc đi săn. Dean vốn dĩ đang định đến nhờ cậu giúp vì cha của họ đã mất tích trong một cuộc đi săn. Dean, không phải là người để cho cậu có thể chia sẻ cảm xúc của mình, đã không hỏi tại sao cậu lại muốn đi săn trở lại.

"Yo Sammy, chúng ta có một vụ."

Sam vực dậy khi đột nhiên nghe Dean nhào vào trong xe làm cho cậu chú ý. Cậu nhìn người anh của mình khi anh ngồi vào phía sau bánh lái với một nụ cười hớn hở trên mặt mình.

"Em đã nói với anh rồi, chỉ Sam không có Sammy. Tại sao chúng ta lại nhận một vụ thay vì đi tìm bố ?"

Dean khởi động chiếc xe và bắt đầu lái trước khi anh trả lời.

"Nghe này, chúng ta đang mất dần dấu vết của bố nên chúng ta sẽ phải nhận một vụ cho đến khi nào có lại đầu mối về bố."

Sam cố giấu đi sự khó chịu của cậu nhưng nó thật không dễ chút nào. Kể từ khi biết sự thật về người được gọi là thiên thần hộ vệ, cậu trở nên dễ tức giận hơn bao giờ hết. Đó là thêm một điều nữa mà Dean đã không hỏi về Sam rất biết ơn về điều đó.

"Lần này chúng ta phải giải quyết vụ gì vậy ?"

"Nếu như anh nói với em thì còn gì là ngạc nhiên nữa, Sammy."

Dean cười đểu và Sam biết rằng anh đang cố tình chọc tức cậu.

"Thật sao Dean ?"

Dean chỉ nhún vai và vặn đài nghe nhạc to lên khi bắt đầu hát theo nó. Sam khoanh tay lại trước ngực và lờ đi anh cậu và cuối cùng thì cậu ngủ quên đi. Cậu chỉ tỉnh dậy khi Dean dập cửa xe. Cậu cố tỉnh táo lại khi thấy họ đang ở một nơi hoang dã. Cậu ngẩng đầu lên nhìn anh của mình, khó hiểu không biết tại sao họ lại ở nơi này.

"Dean, anh nói em vụ này là về chuyện gì được chưa ?"

Sam ra khỏi chiếc xe, vẫn dán mắt vào anh của mình, người vẫn đang tránh tiếp xúc với ánh mắt của cậu.

"Dean ?"

Cậu tiếp tục gặng hỏi.

"Ok, được rồi, nhưng đừng giận, Sam, bởi ở đây không thật sự có một vụ. Anh chỉ nghĩ rằng bởi vì em đang căng thẳng nên một buổi đi cắm trại sẽ giúp ích cho em."

Cậu trợn tròn mắt, nhận ra mình nên sớm biết rằng Dean sớm hay muộn thì cũng sẽ bắt cậu phải nói ra những gì đang ở trong đầu của mình.

"Dean, em vẫn ổn. Hãy chỉ quay trở lại và tìm bố hay tìm một vụ đi."

Dean lờ đi cậu và tiếp tục giải thích về những gì mà cuối cùng họ sẽ làm.   

"Nghe này Sammy, anh không thể đi săn nếu như em không thể làm cho mình bình tĩnh lại. Chỉ một vài ngày đi cắm trại và chúng ta có thể thư giãn, có thể làm thêm một vài chai bia nữa. Có một khoảng thời gian Anh Em với nhau là tất cả những gì em cần."

Sam trợn tròn mắt, không nghĩ rằng Dean sẽ có bao giờ tình nguyện đi cắm trại.

"Dean, anh thì biết gì về cắm trại chứ ?"

"Thôi nào Sam, chúng ta có thể xử lý được hồn ma và người sói nên cắm trại sẽ không thành vấn đề."

Sam không cãi với anh nữa khi anh thu thập những vật dụng cần thiết. Sam quan sát anh của cậu, ngạc nhiên khi thấy rằng anh đã thật sự chuẩn bị đầy đủ cho một buổi đi cắm trại và cậu cũng nhìn thấy có bia ở trong túi. Cậu thà đi săn còn hơn dùng danh tính của một gã khốn khổ nào đó để đi nghỉ. Vẫn tránh xa khỏi tất cả những gì siêu nhiên trong thế giới một khoảng thời gian và có một chuyến đi gia đình nghe cũng không tệ.

"Được rồi Sam, cứ chờ đi. Đây sẽ là kì nghỉ gia đình tuyệt vời nhất."

Sam nhướn chân mày tự hỏi không biết Dean có nhận ra rằng họ chưa bao giờ thật sự có một kì nghỉ. Cậu giữ im lặng và để Dean dẫn đường, dựng trại và vui vẻ nhận lấy một chai bia Dean đưa qua.

"Tại sao dạo này em lại hay ủ rũ đến vậy ?"

Sam hớp một hơi bia, từ chối trả lời.

"Thôi nào Sam. Em đã đạt đủ mọi tiêu chuẩn để vào đại học và em đã nói rằng em không bao giờ muốn đi săn nữa. Có hơi kì lạ khi em chỉ quay trở lại như vậy."

"Dean, em thật sự không muốn nói về chuyện này."

Dean im lặng trong vài phút trước khi anh lại nói tiếp.

"Có cô nàng nào đá em hay sao thế ?"

Sam bị sặc bia, nhìn anh của mình.

"Không Dean, em không bị đá. Em vẫn đạt điểm tốt trong lớp và mọi chuyện vẫn bình thường. Em chỉ quyết định không muốn làm người bình thường nữa được chưa ? Bố đã nuôi dạy chúng ta để trở thành thợ săn."

Dean bỏ chai bia xuống, cho Sam một cái nhìn mà cậu biết không thể nào là tốt.

"Đừng có nói dối anh. Cả em và anh đều biết rằng em ghét việc bị nuôi dạy thành thợ săn. Tất cả những gì mà em muốn là một cuộc sống bình thường và em đã đạt được nó vậy tại sao em không bớt nói nhảm đi và nói cho anh biết lý do thật sự tại sao em quay trở lại."

Cuộc trò chuyện đã làm cho họ không phát hiện ra mối nguy hiểm đang tiến gần đến, cho đến khi họ phát hiện có chuyện gì đó không ổn thì đã quá muộn. Con vật đó nhào xuống họ, quá nhanh, làm cho họ không có bất cứ cơ hội nào để lấy vũ khí ra trước khi họ bị đánh bất tỉnh. Khi Sam tỉnh lại, cậu phát hiện mình đang bị treo lơ lửng với đôi chân không chạm đất, cậu cũng thấy anh của cậu với một người khác nữa cũng đang bị treo gần đó. Dean rên rỉ khi anh tỉnh lại,dần có lại ý thức và anh cố gắng vùng vẫy để thoát ra.

"Dean, anh biết thứ gì đã tấn công chúng ta không ?"

Dean nhìn Sam, lắc đầu và lại tiếp tục cố gắng giải thoát cho mình. Cả hai đều không thể tự giải thoát được và người bị treo ở gần bọn họ thì lại đang trong tình trạng cực kì xấu.

"Hey, anh có còn sống không ?"

Người lạ mặt mở mắt ra, trông như anh ta đã ở đây được một thời gian rồi.

"Nó sẽ giết chúng ta mất."

Người đàn ông run rẩy trong sợ hãi với những giọt nước mắt lăn dài trên mặt hắn ta.

"Nó đã giết những người khác.....bạn của tôi, họ chết hết rồi."

"Này, hãy tập trung lại. Nói cho chúng tôi biết mình đã bị tấn công bởi thứ gì. Nó trông như thế nào ?"

Người đàn ông ngẩng lên nhìn Dean, vẫn còn run rẩy.

"Nó di chuyển quá nhanh. Ôi Chúa ơi....nó sẽ quay lại v-và...ăn chúng ta...chúng ta sẽ chết hết mất..."

Dean và Sam nhìn nhau, lại cố gắng tự giải thoát cho mình. Cuối cùng, cho đến khi sinh vật đó quay trở lại họ còn chẳng thể nới lỏng được dây trói. Nhìn nó, cả hai anh em đều nhận ra rằng mình đang gặp họa rồi. Họ không thể nào chạy thoát khỏi một con Wendigo và họ cũng không có bất cứ vũ khi nào trên người. Sam chửi thầm một tiếng khi nó tiến gần đến người đàn ông kia. Sam và Dean đều vùng vẫy và la hết để khiến con vật chú ý.

"Này xấu xí, tại sao không chọn một người cùng cỡ với mày đi!"

Nhưng những lời chế nhạo đó lại không thể làm cho sinh vật phân tâm chút nào. Sam nhắm mắt lại, tự ghét mình vì những gì cậu sắp làm.

"Luci làm ơn hãy giúp tôi!"

Cậu nghe thấy tiếng vỗ cánh và khi cậu mở mắt ra, cậu thấy Lucifer đứng trước mặt cậu, sốc khi nghe thấy mình được gọi. Dean bắn mắt qua người em của mình, hoàn toàn bối rối không biết người đàn ông này là ai.

"Ta tưởng cậu ghét ta."

"Đằng sau anh kìa!"

Lucifer quay lại đối mặt với con Wendigo khi nó quất vào người hắn. Con sinh vật đó trông như đang trong một con đau đớn khi bàn tay giống móng vuốt của nó tiếp xúc với vị thiên thần. Hắn nghiêng nhẹ đầu, trông hơi khó chịu khi con sinh vật đó lại cố thử tấn công.

"Oh, ta còn đang tìm một thứ gì đó để trút giận đây."

Hắn đấm vào con Wendigo làm cho nó bay thẳng vào bức tường đằng xa. Nó kêu lên trong đau đớn nhưng tiếng hét theo sau đó còn tệ hơn rất nhiều khi Lucifer dùng sức mạnh của hắn để tiêu diệt sinh vật đó.

"Lucifer, làm ơn hãy giúp bọn tôi xuống đi."

Vị thiên thần quay mặt lại với con người của hắn, hoàn toàn biết rằng Sam sẽ chạy đi ngay khi cậu được giải thoát.

"Sam, giờ ta đã biết tại sao cậu lại ghét quỷ đến vậy. Ta đã không biết gì về quá khứ của cậu nhưng ta đã quyết định sẽ đền bù cho cậu nếu như cậu đồng ý."

Sam gật đầu, chỉ muốn được thoát khỏi sợi dây đã làm cho tay cậu yếu đi.

"Chắc chắn rồi Lucifer."

Lucifer nhìn qua người anh, người đang nhìn thẳng vào hắn, sẵn sàng tất công ngay giây phút mà anh được tự do.

"Sam, ta biết rằng cậu vẫn ghét ta nhưng ta thề với cậu, ta không có bất cứ dính dáng gì với chuyện đã xảy ra. Ta đã là một tù nhân và con quỷ duy nhất mà ta có liên hệ với chỉ có mỗi Crowley mà thôi. Ta đã bảo với hắn để cho con quỷ có chịu trách nhiệm với cái chết của mẹ cậu được sống để cho cậu và gia đình của cậu có thể có được sự trả thù xứng đáng với mình. Được không ?"

Đôi mắt của Dean nổi rực với sự căm giận khi anh vùng vẫy dữ dội.

"Đừng có nói về những gì mà mày không biết! Tao không biết mày là cái thứ gì nhưng ngay khi tao được tự do ta sẽ cho một viên đạn vào đầu của mày."

Lucifer cười buồn bã với những lời đe dọa của người anh.

"Ngươi đã làm như vậy rồi và nó cũng đã chẳng có hiệu quả"

Hắn nhìn Sam với sự buồn bã trong ánh nhìn của hắn.

"Ta hứa với cậu, cậu chỉ cần cho ta một cơ hội thôi, ta sẽ đưa con quỷ mà cậu muốn giết đến cho cậu."

Lucifer búng ngón ta, giải thoát cho hai người anh em khỏi sợi dây trói trước khi biến mất. Dean chà cổ tay của mình và trước khi Sam có thể nói gì thì anh lại đấm cho cậu một cú mạnh đên nỗi khiến cho cậu bất tỉnh. Khi Sam tỉnh dậy cậu thấy mình đang ngồi ở khu cắm trại với hai cánh tay bị còng lại phía sau lưng mình. Cậu nghe thấy Dean đang nói chuyện điện thoại, để lại một tin nhắn cho cha của họ, nói về việc có điều gì đó không ổn với Sam.

"Dean !"

Cậu có gắng làm cho Dean chú ý nhưng anh lại lờ cậu đi và tiếp tục nói chuyện.

"Bố, em ấy gọi một loại sinh vật nào đó để giải thoát chúng con khỏi một con Wendigo. Nó đủ mạnh để tiêu diệt con vật kia. Nó nói nó biết con quỷ đã giết mẹ và nó có thể mang hắn đến cho chúng ta nhưng con không biết đó có phải là một cái bẫy không. Bố...gọi lại nhanh cho con."

Anh cúp điện thoại lại trước khi quay mặt về Sam-người đang cố gắng thoát khỏi chiếc còng tay.

"Sam, tại sao em lại gọi sinh vật đó đến giúp ?"

"Lucifer là thiên thần hộ vệ của em. Anh ấy đã cứu em vài lần và đã cứu anh hai lần rồi."

"Sammy, em nghĩ nếu như thiên thần có thật thì thế giới sẽ có thể biến thành một mớ hỗn độn như thế này được không ? Cái thứ đó không phải con người và chắc chắn nó cũng không phải thiên thần. Bao nhiêu lần em đã gọi sinh vật đó đến cứu em rồi ?"

Sam liếc người anh của mình, biết rằng anh sẽ không nghe mình.

"Dean thả em ra ngay không thì em sẽ lại gọi anh ấy đến."

Dean giương súng lên, chuẩn bị cho sự xuất hiện của Lucifer.

"Anh đã hứa một viên đạn lên đầu của hắn và nếu em muốn giúp cho anh giữ được lời hứa của mình thì cứ gọi đi."

Sam biết viên đạn sẽ không làm được nên trò trống gì nhưng cậu không muốn Lucifer lại bị bắn vì cậu một lần nữa. Cậu nhìn anh trai của mình, tự biết rằng mình sẽ không thể làm gì.

"Dean, em phải làm gì để cho anh tin em đây. Anh muốn giết con quỷ đã giết mẹ thì hãy cứ để Lucifer đem nó đến."

Dean lắc đầu, không thể nào tin được em của mình lại đi tin những lời nói của một con quỷ.

"Hắn có phải là lý do vì sao em bỏ đại học không ? Em đã có thể được tự do Sam; em đã có thể sống một cuộc đời bình thường, tránh xa những thứ kinh khủng này."

"Dean, một con quỷ đã cho em cơ hội đó và khi em phát hiện ra em đã gọi cho anh. Em sẽ không chấp nhận sự giúp đỡ của một con quỷ."

Dean im lặng và một làn sóng cảm xúc toạc ngang qua anh.

"Em đã lập thỏa thận với một con quỷ ?"

Sam bùng nổ trong sự tức giận khi anh hét vào mặt của Dean.

"Không. Em không ngu đến nỗi đi lập thỏa thuận với một con quỷ! Dean, Lucifer đã dùng một ân huệ từ người bạn của anh ấy, Crowley. Khi em phát hiện ra em đã bỏ học và quay lại với việc đi săn."

Dean dùng tay chà lên mặt của mình trông có vẻ tức giận và thất vọng.

"Em đã nói chuyện với con quái vật đó bao lâu rồi ?"

Sam liếc Dean, muốn đá một cú vào mông của anh vì đã không thừa nhận Lucifer là một thiên thần.

"Dean, anh ấy là một thiên thần."

"Bao lâu rồi ?!"anh gầm lên.

"Kể từ khi em sáu tuổi. Anh và bố luôn bỏ em lại một mình và em đã rất sợ hãi và cô đơn. Em không có bạn bè và gia đình duy nhất mà em có rời đi nhiều hơn khoảng thời gian ở nhà. Em đã không có ý định gặp anh ta. Em đã ước có một ai đó để nói chuyện cùng và không hiểu sao em lại đến Địa Ngục và nói chuyện với anh ấy."

"Em đến Địa Ngục và quay trở lại sau khi đã nói chuyện với hắn ta ư ? Cái quái gì mà một con quái vật lại muốn bắt cóc em chỉ để nói chuyện với em và gửi em về nhà ? Sam có chi tiết nào trong đó nghe hợp lí với em không ?"

Sam liếc Dean nhưng sau đó lại thả lỏng khi cậu nhận ra rằng nó chẳng hợp lí chút nào. Cậu không hiểu tại sao cậu lại đến được Địa Ngục. Những điều ước không đột nhiên trở thành hiện thực như vậy và trong tất cả những người cậu có thể bị gửi đến để nói chuyện thì tại sao lại là Lucifer ?

"Sammy, dù là thứ gì đi nữa thì hắn cũng không phải thiên thần. Hắn ta đang thao túng em."

"Oh như vậy chẳng hay chút nào. Ngươi thậm chí còn chẳng biết cậu ta mà ngươi đã nói bậy rồi."

Dean giương súng lên nhưng Sam bảo anh đừng bắn.

"Crowley ?"

Con quỷ đó tiến lên với một cái nhìn tự mãn trên mặt của hắn.

"Xin chào các chàng trai."

Dean bắn một phát về phía hắn, nhưng con quỷ chỉ càu nhàu.

"Ta chỉ vừa mới mua bộ vét này."

Sam cười, biết rằng con quỷ sẽ đưa cậu ra khỏi mớ hỗn độn này. Nói chuyện với Dean về Lucifer chẳng giúp cậu đi đến đâu cả và giờ cậu muốn biết vị thiên thần đã nói thật hay không.

"Crowley, ông có phiền đưa tôi ra khỏi đây không ?"

Dean liếc người em của mình trước khi anh rút con dao ra.

"Sam, anh sẽ không để cho con quỷ này đưa em đi đâu cả."

Crowley cười đểu khi hắn vẫy tay khiến cho Dean bay ra phía sau.

"Xin lỗi tình yêu, ta có kế hoạch không bị mất đầu bởi một gã thợ săn."

Hắn búng ngón tay đưa Sam và hắn rời khỏi người anh. Sam gần như nôn ra với cái thứ mùi của lưu huỳnh và tự hỏi tại sao cậu chưa bao giờ hiểu ra ý nghĩa của nó.

"Chào mừng đến với vương quốc của ta nai tơ. Cứ tự nhiên như ở nhà."

 Sam đứng dậy, giờ đã thoát khỏi chiếc còng tay, tự hỏi Lucifer đang ở đâu. Cậu thấy vị thiên thần tiến đến với một bên tay đang kéo lê một cơ thể mềm nhũn.

"Crowley, tại sao cậu lại mang Sam đến đây ? Tôi đang định quay lại với Azazel."

Crowley chỉ vào cái lỗ trên bộ vét của hắn, trông như sắp nổi khùng đến nơi.

"Anh trai của cậu bé đồ chơi (boy toy) của cậu bắn tôi và cậu lo lắng về việc tại sao Sam ở đây thay vì tức giận về người anh tâm thần của cậu ta à ?"

Lucifer thả con quỷ đang bị bất tỉnh ra và nhìn Sam để nhận thấy những dấu bầm đỏ gây ra bởi chiếc còng tay mà cậu đã cố thoát khỏi.

"Sam, cậu có sao không ?"

Crowley trợn tròn mắt trước khi vừa rời đi vừa cằn nhằn về bộ vét bị hỏng của hắn.

"Đó có phải là con quỷ đã giết mẹ tôi không ?" 

Lucifer bước lên đứng giữa Sam và con quỷ đó.

"Sam, cậu có sao không ?"

Sam ước cậu có vũ khí trong tay để giết con quỷ nhưng cậu biết những loại vũ khi tầm thường không ảnh hưởng gì đến lũ quỷ cả. Cậu liếc nhìn sinh vật đang bất tỉnh trước khi ngẩng lên nhìn Lucifer.

"Tôi không sao. Dean không chịu nghe lời của tôi. Anh ấy nghĩ anh là một con quái vật."

Lucifer cười nấc một tiếng.

"Thật ra thì đúng là như vậy. Sau tất cả những gì ta đã làm 'quái vật' nghe rất hợp với ta ."

Azazel cựa quậy khiến cho Lucifer đạp một cú xuống con quỷ khiến nó phải kêu lên trong đau đớn.

"Đồ rác rưởi mày sẽ phải ngồi đó và đợi cho đến khi cái chết của mày đến."

"L-Lucifer tôi tưởng ngài vẫn còn trong căn phòng giam..."

Lucifer gầm lên khiến cho hắn phải ngậm miệng lại.

"Sam, ta vẫn chưa biết tại sao hắn lại giết mẹ của cậu nhưng ta sẽ tiếp tục tra hỏi hắn nếu như cậu muốn."

Sam nhìn Lucifer, người vẫn còn đang dán mắt vào con quỷ.

"Lucifer, tại sao anh lại làm tất cả những điều này cho tôi ?"

Lucifer không nói gì nên Crowley trả lời khi hắn tiến lên với một ly rượu trong tay.

"Well, vị thiên thần sa ngã này của chúng ta động lòng với cậu. Cậu không thể trách hắn được, ngoài người bạn này ra thì cậu ta chẳng có ai đến thăm cả."

Lucifer ngăn Crowley tiếp tục nói.

"Tôi đã nói với cậu phải im lặng về việc đó."

Crowley chìa lưỡi ra về phía vị thiên thần sa ngã.

"Trả đũa cho việc cậu không thèm quan tâm đến bộ vét của tôi."

Lucifer liếc con quỷ, cố gắng kiềm chế con giận của mình.

"Crowley, tôi sẽ mua cho cậu một bộ mới nên hãy thôi đi."

Crowley nhún vai khi hắn rời đi.

"Mọi việc giờ đã rõ, lover boy nên cậu có thể bắt đầu 'làm' rồi"(Crowley:))))) hí hí)

Lucifer quay lại nhìn Azazel trước khi búng tay để bắt hắn trở lại căn phòng giam, nơi hắn bị giữ từ khi Crowley chiếm được Địa Ngục. Lucifer giữ ánh mắt của hắn ở trên sàn, không dám ngẩng lên nhìn con người của hắn.

"Lucifer...nói cho tôi biết chuyện gì đang xảy ra đi."

"Cậu ta đáng lẽ không được nói với cậu."

"Vậy thì anh hãy nói cho tôi biết đi."

Lucifer lắc đầu.

"Ta không thể, Sam. Ta là một thiên thần sa ngã và ngay giây khắc mà Thiên Đường nhận ra rằng ta không còn bị giam nữa, họ sẽ dùng tất cả mọi thứ có thể chống lại ta để bắt ta lại. Ta không thể mạo hiểm sự an toàn của cậu được."

Sam tiến lên, khiến cho khoảng cách giữa họ thu nhỏ lại và bắt hắn phải nhìn mình.

"Tại sao anh lại bị cầm tù ?"

Lucifer quay đầu nhìn xung quanh khung cảnh nơi họ đang đứng với sự đau khổ trong mắt.

"Ta đã tạo ra những thứ này. Ta đã ghen tị với niềm yêu thích mới của Cha nên ta đã tạo ra loài quỷ và tất cả những thứ xấu xa mà cậu thấy trong thế giới. Ta đã là một đứa trẻ nổi nóng và Cha đã đúng khi giam ta lại. Ta đã chấp nhận nó trong một khoảng thời gian rất lâu cho đến khi cậu xuất hiện. Cậu đã chỉ là một đứa trẻ bị lạc và bối rối nhưng cậu tin tưởng ta và làm cho ta ước có được sự tự do mà ta không xứng đáng."

Sam kéo hắn vào một cái ôm. Cậu không chịu bỏ ra khi vị thiên thần cố đẩy cậu ra. Nhận thấy điều đó, hắn vòng cánh tay của mình quanh người cậu và ước cho thời gian ngừng trôi. 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen30h.Com