Truyen30h.Com

[Shortfic | VKook] Khi nào em lớn

Chapter 4: Lay động

luberryy

Lại năm năm qua đi chóng vánh, Jung Kook mười tám tuổi. Cậu càng lớn càng đẹp trai, là loại vẻ đẹp khiến nữ nhân mê mẫn và nam nhân phải ghen ghét. Không dừng lại ở đó, năm nay Jung Kook là đội trưởng đội thể thao, lại còn là một trong ba giọng hát nổi tiếng khắp trường, khiến người người hâm mộ.

Trong khi đó, Tae Hyung đã sớm ra trường, với năng lực hơn người, anh sớm có được ghế phó tổng công ty TK, một mặt vẫn còn chăm chỉ học nâng cao. Thân đường đường là phó tổng vừa tài giỏi lại phong độ, anh nhanh chóng chiếm được toàn bộ trái tim nữ nhân ở công ty, đồng thời càng khiến đám nam nhân phải ngưỡng mộ.

Cả hai mỗi người đều có công việc riêng, mặc dù vẫn ở cùng toà chung cư năm nào, nhưng đã sớm không còn nói chuyện với nhau thân thiết như trước. Hiện tại nếu có nhìn thấy nhau trước cổng gara chung cư cũng chỉ mỉm cười cho có lệ rồi lướt qua nhau. Lời hứa cưới nhau lúc trước cũng dần lắng đọng ở một góc trái tim, với biết bao tình cảm khác đè nặng lên. Khoảng cách giữa cả hai ngày càng xa.

....

Tae Hyung nói với ba mẹ Kim rằng anh muốn chuyển ra ngoài sống. Với lý do gần đây công việc bộn bề, không thể cứ về trễ khiến hai vị phụ huynh phải thức khuya chờ đợi. Mẹ Kim một mực giận dỗi, cả tuần nay không thèm liếc nhìn anh nửa cái, ba Kim lại bất lực không nói câu nào, chỉ trách ông đã lỡ hứa với Jung Kook rằng nhất định sẽ giữ chân Tae Hyung ở lại đây, đợi ngày cậu tốt nghiệp. Mặt khác, ba Kim suy nghĩ rất thấu đáo, ông là người hiểu con trai nhất, và ông biết con trai ông sẽ chẳng bao giờ vì công việc mà đòi dọn ra ngoài.

Cuối cùng, chuyện vỡ lỡ, ba Kim phát hiện anh có bạn gái, chẳng ai khác ngoài nàng thư ký thân cận.

Mẹ Kim trong lòng tuy khó chịu, nhưng không mắng cũng không giận dữ chỉ vào phòng anh soạn hết quần áo, nói rằng nếu thực sự yêu nàng thư ký kia, sau này anh đừng về nhà nữa, đi đâu bà cũng không quản, dù anh có chết ở ngoài kia bà cũng không màng.

Vậy mà Tae Hyung thật sự xách va li bỏ đi.

....

Jung Kook vẫn chưa biết chuyện, cậu đang lo thi cuối cấp. Cậu chỉ mong khi cậu tốt nghiệp, có thể rời ký túc xá quay về nhà, nơi có anh vẫn đang đợi cậu. Jung Kook đáng thương cứ như vậy ôm giấc mơ màu hồng đó, lại chẳng biết rằng anh đã sớm có mối quan hệ tình cảm khác bên ngoài.

Jung Kook có tính chiếm hữu cao. Thứ của cậu chắc chắn sẽ mãi mãi là của cậu, và thứ không thuộc về cậu, cậu chắc chắn sẽ chẳng để chúng vào mắt.

....

Tae Hyung ở bên ngoài cùng cô nàng thư ký ân ân ái ái, lời hứa hẹn năm xưa coi như chưa từng nói, chỉ nhìn thấy hạnh phúc trước mắt mà quên cả kỉ niệm ngọt ngào khi xưa, quên cả tương lai mờ mịt phía trước.

Rồi cái gì đến cũng sẽ đến. Jung Kook chưa thi xong hai môn cuối cùng, đã nghe tin phó tổng TK công khai mối quan hệ tình cảm. Bao nhiêu đợi chờ và cả công sức cố gắng học tập để sớm trở về phút chốc gần như đổ vỡ. Nhưng Jung Kook vốn ngang bướng, lại cố chấp chẳng nghe ai, tiếp tục vùi đầu ôn thi.

Cho dù cậu không có được anh, cũng nên đi chúc mừng anh, nhỉ!?

....

Kết quả thi đã có, không ngoài dự đoán, cậu đạt thủ khoa. Một lần cùng được ba trường đại học danh tiếng mời vào, có cả học bổng. Đại học Thể thao, Đại học Nghệ thuật, và Đại học Chính trị, cậu nên chọn cái nào đây?

Jung Kook có thể chọn trường Chính trị, có khi cậu sẽ vào TK cùng anh mặt đối mặt, nhưng không, cậu chọn Đại học Nghệ thuật SOPA. Với tài năng và giọng hát ngọt như kẹo, cậu lại được công ty giải trí Big Hit mời làm thực tập sinh. Vừa đi học vừa luyện tập nhảy hát, mười chín tuổi tròn, cậu solo debut với nghệ danh JK, trở thành tiếng vang khắp Đại Hàn Dân Quốc, chẳng ai mà chẳng biết đến cậu - đứa trẻ tài giỏi nhảy được hát được, biết rap và biết viết nhạc, khuôn mặt lại xuất chúng ngời ngời.

....

- Jung Kook, em đến gặp PD đi, ông ấy gọi em đấy! _ Anh quản lý trẻ kéo tay cậu.
- Có hợp đồng mới sao? _ Cậu lầm bầm. - Mai em phải thi giữa kỳ.
- Thi gì chứ? Giờ em kiếm tiền tỷ rồi, học hành làm gì nữa!? Nghe staff đồn công ty mình sắp hợp tác cùng TK.
- TK? Đó là công ty về kinh doanh chính trị mà hyung!?
- Ừ, có thể lần này bên đó tài trợ cho album comeback của em đó! Fighting fighting!!! _ Anh quản lý cười, cậu cũng cười.
- Anh hơn ba mươi rồi mà cứ như bằng tuổi em í!

Jung Kook là bảo vật của công ty, lại còn là em út nhỏ tuổi nhất, được đàn anh đàn chị cưng như cục bông, đương nhiên, lại còn được PD và CEO chiều chuộng số một. Hai người đó xem cậu như em trai ruột vậy í.

- Bang PD, gọi em hả? _ Cậu lăng xăng chạy đến, trên tay là hai cốc cà phê.
- Lại còn biết đem cà phê nịnh nọt cơ đấy! _ Bang Si Hyuk hơi bĩu mỏ, vỗ vỗ cái bụng bự của mình. - Từ khi em đến, hyung lại tăng thêm gần chục kí!
- Hihi. _ Cậu cười đặt cốc cà phê sữa lên bàn Bang Si Hyuk, chính mình lại uống cà phê đen. - Hợp tác với TK hả hyung?
- Ừ, em biết rồi thì ngay chiều nay đến gặp đại diện bên đó luôn đi! Càng sớm càng tốt! Đứa cưng fan như em chắc chắn sẽ không trì hoãn buổi comeback của mình chỉ vì một kẻ không xứng đáng đâu đúng không?

Phải rồi, Bang Si Hyuk biết chuyện của cậu và anh. Cậu cũng biết nếu hợp tác với TK, ông cũng sẽ khó xử lắm. Nhưng Jung Kook công tư phân minh, công việc là công việc, có chăng muốn trả đũa cũng chỉ là ngoài giờ làm thôi.

- Ok, chiều nay em sang đó! Đại diện bên đó là ai vậy hyung?
- Em biết rồi đấy! _ Bang Si Hyuk thở dài, ông lo lắng cho đứa nhỏ này quá! - Kim Tae Hyung hiện tại trở thành tổng tài TK rồi.
- Để Yoon Gi hyung đi cùng em được không?
- Hyung định để Ji Min đi, vì chiều nay Yoon Gi có buổi phỏng vấn!
- Phỏng vấn xong rồi~~ Chiều nay em đi với thằng bé! Để không khéo Ho Seok nó lại làm um chuyện lên! _ Nam nhân tóc bạc hà đẩy cửa bước vào, đoạt lấy cốc cà phê trên tay cậu, nhíu mi lắc đầu - ý bảo uống nhiều không tốt.

Người này, Min Yoon Gi - đàn anh lớn hơn cậu bốn tuổi, debut trước cậu hai năm. Tuy vậy chẳng hề kiêu ngạo, lại chính là người cưng cậu nhất công ty. Đương nhiên, mọi chuyện của cậu anh ấy cũng đều biết rõ.

- Hôm nay hyung đây sẽ thử sức làm diễn viên cho em xem! _ Yoon Gi vênh mặt đầy đắc ý.
- Hai đứa, bớt nghịch một chút cũng không chết ai đâu! Dù quậy phá cái gì cũng phải có chừng mực hiểu chưa! _ Câu nói này, khi vào tai Jung Kook liền trở thành, 'Nghịch nhiều như bình thường vẫn chẳng ai chết, quậy phá kiểu gì cũng được, chỉ cần không làm mất mặt công ty!'

Yoon Gi là nhạc sĩ, còn là rapper, anh đi show nhiều, kinh nghiệm nhiều, có gì cũng đều kể cho cậu nghe. Jung Kook là tân binh đã hiểu được cạm bẫy showbiz, lúc nào cũng đều thủ thân như ngọc, chỉ sợ khi mình gặp chút chuyện cũng đủ khiến nguyên công ty lo lắng nháo nhào hết lên. Cũng là anh thân với cậu nhất, từ khi cậu debut, anh và cậu như hình với bóng, làm việc gì cũng dính với nhau, album của cậu lần nào cũng có ít nhất hai bài do anh viết và một bài cả hai cùng song ca.

....

Min Yoon Gi một thân đen băng lãnh sải bước vào sảnh chính TK, cặp kính gọng tròn lại càng tăng thêm vẻ lạnh lùng quý phái trên gương mặt nhỏ nhắn của anh. Yoon Gi đẹp hoàn mỹ, nhưng cậu trai bên cạnh anh còn muốn xinh đẹp hơn gấp bội phần.

Jung Kook đối lập hoàn toàn với Yoon Gi, trong khi anh muốn bớt nổi bật vì sự nổi tiếng của mình, cậu lại vận một thân trắng tinh, sơ mi trắng và jean trắng, với đôi Timberland đỏ làm điểm nhấn. Trên khuôn mặt, ngũ quan không bị vật gì cản tầm nhìn gần như nổi bật xinh đẹp một cách khó tả, với đôi mắt to tròn đen láy nay đeo cặp kính áp tròng xanh lam u buồn, cùng với mái tóc rũ loà xoà xuống trán. Trông cậu chẳng khác một vị hoàng tử bước ra từ trong tranh.

- Đây hẳn là đại nhạc sĩ Min rồi, và cậu Jeon nữa, hai người đúng là mười lời như một, thật xuất chúng! _ Người quản lý bên TK chạy ra, đáo để nịnh nọt, đưa cậu và anh lên phòng họp.
- Thật quá khen rồi! _ Yoon Gi lãnh băng cong môi, giữ vững hình tượng đanh đá kiêu sang như hoa thuỷ tiên.
- Ngài Kim đang đợi hai người.

Yoon Gi đưa mắt nhìn sang đứa nhỏ trắng tinh bên cạnh. Anh không thể tưởng tượng nổi đứa em trai nhỏ của anh, với tâm hồn thuần khiết như tờ giấy trắng tinh mỏng manh không vấy chút bụi trần, làm sao có thể vượt qua mối tình đầu trong sáng nhưng chẳng mấy vững bền và mang theo đau đớn không nói nên lời này. Anh lo lắng không thôi, như Si Hyuk, anh sợ cậu sẽ không đứng vững.

- Anh có thể rời đi rồi. _ Nở một nụ cười đẹp tựa thiên thần, cậu quay sang người quản lý khi cả ba đã đứng trước phòng họp nhỏ.
- Chúng tôi không thích có người ngoài xen vào công việc. _ Mắt thấy gã quản lý vì nụ cười của cậu mà ngây ngốc ra, anh chán ghét mở miệng, tay mở cửa tay kéo cậu vào trong.

Bên trong, ngoài Kim Tae Hyung, đương nhiên, còn có cô nàng thư ký quyến rũ - người tình của anh nữa. Tae Hyung không nghĩ người công ty anh hợp tác sắp tới chính là cậu nhóc anh đã hẹn ước cùng sáu năm về trước. Hình ảnh cậu nhóc đáng yêu tròn nu trắng tươi như cục bông lúc nào cũng hướng anh mỉm cười nụ cười toả nắng xinh đẹp đã sớm bị Tae Hyung nhẫn tâm vứt xuống tận cùng đáy con tim từ mấy năm trước. Thay vào đó là một cô gái với mái tóc hạt dẻ dài buông rũ sau tấm lưng thon nhỏ, khuôn mặt trái xoan nhu thuận cùng lúm đồng điếu thật đáng yêu, đôi mắt cong cong hình bán nguyệt và cái mũi cao thanh thoát tựa nữ thần. Anh xem cậu bây giờ chẳng khác một đứa em, hay bằng một khía cạnh nào đó, anh xem tình cảm mình từng dành cho cậu chỉ là một thứ nông nỗi nhất thời mà anh phút chốc những tưởng đó là tình yêu. Kim Tae Hyung, thật ra cũng là một thằng đàn ông thôi.

- Tae Hyungie, đã lâu không gặp! _ Vẫn nụ cười đáng yêu thuở nào, chỉ khác có chăng khi này mười phần đã mang theo tám phần chế giễu mà Tae Hyung cảm thấy trái tim anh nghẹn đến lời nói không thể thốt ra thành lời.
- Mời hai người ngồi. _ Như nhận ra trong mắt anh nét khó xử, cô mở lời, đem trà đến.
- Lần này hợp tác, em cũng không nghĩ là được hợp tác với TK. Cảm giác chẳng có xíu nào quen thuộc như em đã tưởng tượng, kiểu như hoàn toàn xa lạ với em ấy. _ Cậu cười, đôi mắt lam buồn nhẹ rũ xuống, trông uỷ khuất như một chú cún bị bỏ rơi. Jung Kook biết điểm yếu của anh. Anh ghét thấy ai đó khóc.

Và Yoon Gi bắt đầu hiểu vì sao một thằng nhóc từng la oai oái khắp công ty rằng mắt nó sẽ rất, cực kỳ, vô cùng khó chịu nếu đeo kính áp tròng, hiện nay lại đeo một cặp lens xanh lam, trông như một con búp bê phiền muộn. Jung Kook muốn khốc chết Kim Tae Hyung.

- Thật ra em vẫn muốn hỏi, sao hyung lại dọn ra ở riêng nhỉ? _ Nhìn cô bê ấm trà bước đến, cậu mỉm cười kiêu ngạo, cũng mang theo mấy phần tự giễu. - Căn hộ đó hẳn là quá nhỏ bé đối với một tổng tài hiện giờ vừa có địa vị cao vừa có tài sắc hoàn hảo như hyung. Nhưng Tae Hyungie của em hình như, à không, chắc chắn không phải loại con trai bất hiếu chỉ vì phụ nữ, hơn hết, Kim Tae Hyung chẳng phải kẻ vô trách nhiệm luôn thất hứa.
- Jung Kook, em ...
- À không, đang là công việc nhỉ? Lâu quá không nói chuyện, cũng chẳng gặp gỡ, em nhớ hyung thôi. Phải rồi, đây là Min Yoon Gi, tiền bối trong ngành của em, hyung cũng là người sẽ hợp tác cùng em trong dự án come back lần này.
- Kim tổng tài, nghe danh đã lâu. _ Không cần tinh ý cũng đã nghe trong giọng Yoon Gi có bao nhiêu khinh bỉ và chán ghét. Anh đưa hờ bàn tay thanh mảnh trắng muốt của mình ra, gật nhẹ với Tae Hyung.

Ngay khi Tae Hyung bắt lấy tay Yoon Gi, anh ngay lập tức cảm giác tay mình bị nam nhân tóc bạc hà kia bóp chặt gần như nát da thịt. Cùng với nụ cười câu nhân đẹp đẽ như tượng tạc, Yoon Gi bồi thêm một câu. Mà Tae Hyung đến chết cũng không hề hiểu vì sao trái tim anh cứ như bị bóp chặt như bàn tay anh vậy, đến nghẹt thở.

- Tôi là người yêu Jung Kook.
- Hyung? _ Jung Kook nghiêng đầu, đôi mắt to tròn màu lam trợn lên nhìn anh, ý như nói - điều này làm gì có trong kế hoạch đâu hyung!
- Ý của anh là? _ Tae Hyung cũng ngạc nhiên, tay anh đã được người kia buông thõng, đỏ ửng. Nhưng sao anh chỉ cảm nhận sự đau nhói nơi lồng ngực, thật khó chịu.
- Tôi chỉ muốn nói vậy thôi. _ Anh mỉm cười nhìn cậu, nụ cười ngọt ngào như kẹo. - Tôi yêu em ấy, nhưng em ấy lại yêu một kẻ khốn nạn phản bội lại mình.
- Hyung. _ Cậu hiểu Yoon Gi đang cố làm gì, anh chỉ đang giả vờ thôi. Nhưng lời của anh chắc nịch và đầy sủng ái quá, cùng với ánh mắt ôn nhu anh mê đắm nhìn cậu nữa.

Trái tim Jung Kook rung động.

--- End chap ---

ay, có biến nha ahihi :)))) tớ đã định để fic này pink thôi, nhưng như vậy thì nhàm chán lắm, tuôi thích ngược tụi nó hihi~~ và như vậy mới kích thích :))))

btw, tuôi đã bỏ dơi cái fic này lâu lắm dòi, nên là hãy comt cho tuôi để tuôi biết các cậu vẫn nhớ đến tuôi đi~~ <3

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen30h.Com