Truyen30h.Com

TAEGYU ✶ CỘT SỐNG Ở KHOA ICU

46. bệnh thương em

janluv1303

Hôm sau Beomgyu quyết định dắt Taehyun ra thăm ruộng và vườn cây nhà mình. Từ bé đến lớn sống ở Seoul nên quả thật Taehyun chẳng được tận mắt nhìn thấy những vườn cây to lớn hay cánh đồng bát ngát, vì thế hắn rất nôn nao.

Cả hai mượn chiếc xe máy của ba Choi chạy ra vườn và đương nhiên người cầm lái chính là Beomgyu này rồi. Xe hơi thì chắc cậu có thể thua nhưng xe máy thì cậu chấp cả họ nhà Taehyun còn được.

Ngồi sau xe hắn cứ thích chí cười hoài. Được người yêu bé bỏng chở đi chơi thì còn thích bằng. Bên cạnh đó hắn cũng rất hồi hộp để nhìn thấy vườn nhà cậu. Thường trong những bộ phim Taehyun hay coi thì ruộng đồng và vườn cây rất đẹp.

Cánh đồng mênh mông bát ngát trải dài đến tận chân trời, bầu trời xanh biếc hoà với thảm cây bên dưới tạo thành một bức tranh thiên nhiên hùng vĩ. Đặc biệt là lúc chiều tà, có thể nhìn rõ mặt trời đang xuống núi, mặt trời đỏ hỏn như quả trứng núp sau dãy núi cao, rồi từng chút từng chút một biến mất.

Còn vườn cây ăn quả thì xanh tốt, tán lá xanh phủ khắp nơi, ong bướm về đây tụ họp để thụ phấn cho hoa rất nhộn nhịp. Đến mùa thu hoạch hương trái cây chín toả khắp vườn khiến ai ngửi thấy cũng phải mê mẩn.

Ừ nhưng đó chỉ là trong trí tưởng tượng của Taehyun mà thôi.

...

Đứng trước cửa vườn nhà cậu mà Taehyun xịt keo cứng ngắt.

Beomgyu đã từng nói:

"Yên tâm đi, nhà bé không khó đâu"

Ừ, cái này thì đúng này. Ba mẹ Choi siêu cấp dễ thương

"Cũng chỉ là nông dân ở quê bình thường thôi à"

Này thì hơi sai, là nông dân ở quê bình thường nhưng có hẳn một nông trại rộng nghìn hecta đạt chuẩn chất lượng quốc tế? Đấy là chưa kể đến căn biệt thự sang trọng kia đâu.

Ủa alo? Bạn Choi bịp quá bạn ơi.

Taehyun hơi thất vọng một tẹo, tưởng đâu sẽ được chiêm ngưỡng khung cảnh thiên nhiên dân dã như ở trong phim nhưng trước mắt hắn bây giờ là đường dây nuôi trồng với cả trăm máy móc hiện đại, tiên tiến.

Đến đây ngắm cây mà toàn thấy robot với thiết bị điện tử : ))

- Beomgyu à, hay mình ra biển đi

- Sao vậy, tưởng Taehyun thích đến đây lắm cơ mà

- Hmm, Tyun tỉnh lại rồi Gyu ạ : )))

- Oke vậy ra biển đi, lâu rồi Gyu cũng chưa đi biển.

Thế là hai bạn trẻ lại bon bon trên con xe máy vi vu khắp nơi. Beomgyu cố tình chạy đường vòng để Taehyun có thể ngắm cảnh nhiều hơn và quả thật hắn đã tìm thấy được nhiều điều mới mẻ. Đúng là chỉ có ở ngoại ô mới có khung cảnh yên bình và nhẹ nhàng đến nhường này.

Ngồi sau xe, Taehyun thoải mái tựa đầu vào bờ vai nhỏ nhắn của Beomgyu, hít hà mùi hương thơm ngọt quen thuộc mà không ngừng cười khúc khích.

- Vui lắm à?

-Ừm vui lắm luôn

- Vậy mai mốt Gyu sẽ dẫn Tyun về đây chơi nhiều hơn nhé?

- Tyun vui là vì có Gyu bên cạnh như lúc này đây, chẳng cần quan tâm là ở đâu chỉ cần ở với bé thì Tyun đều hạnh phúc.

Trời ơi cái tên này ăn trúng cái gì mà miệng ngọt như mía lùi làm tim Beomgyu cứ xốn xang hết cả lên, cảm giác rung động vẫn nguyên vẹn như ngày đầu, tim vẫn bất chợt đập mạnh, mặt vẫn bất giác đỏ vì ngại.

*

Vừa đến biển, cái mùi mằn mặn đã tràn ngập khắp khoan mũi, ánh nắng buổi chiều nhẹ nhàng nhịp với tiếng sóng vỗ êm ả tạo nên cảm giác rất thanh bình.

Cả hai chạy ùa ra biển với đôi chân trần, những hạt cát chạm vào da thịt mang đến cảm giác nhồn nhột thích chí, ngay sau đó là nước biển mát lạnh. Beomgyu rùng mình, lâu lắm rồi cậu mới có cảm xúc chân thật như thế này, sóng tiếp nối nhau vỗ nhẹ vào đôi chân nhỏ như những chú cá đang quấn quít người.

Về phía Taehyun, từ nãy đến giờ hắn cười không khép được miệng. Thích thú và hào hứng là tâm trạng của hắn lúc này. Chỉ trong ngày hôm nay thôi mà hắn đã được trải nghiệm biết bao điều mới mẻ. Đối với người từ bé đã sống ở thành phố như Taehyun thì việc này thật sự quá may mắn.

- Beomgyu à

Nghe hắn gọi cậu liền quay sang, ngay lập tức vài giọt nước biển mặn chát bắn về phía cậu. Taehyun bên này thì cười thích chí vì lừa được gấu nhỏ nhưng chưa cười được bao lâu thì liền tắt ngúm khi thấy trên tay Beomgyu đang là nắm cát thấm đẫm nước biển mà cậu moi lên tự bao giờ.

- Kang Taehyun, ngươi xong đời rồi.

- Khoan bé, khoan khoan

Chưa để hắn kịp trăn trối, Beomgyu liền xuất chiêu, đúng là đứa con của biển có khác, kỹ năng tát nước điêu luyện vô cùng, bách phát bách trúng khiến Taehyun một thân ướt như chuột lột.

Bây giờ thì đến lượt bác sĩ Choi ôm bụng cười ngất, nụ cười xinh dưới ánh nắng chiều càng thêm rực rỡ khiến Taehyun mê như điếu đổ, có muốn giận cũng chẳng thể.

*

Nghịch nước chán chê cả hai lại cùng nhau ngồi lại bên bờ biển. Quần áo ướt sũng thì để cho gió hong khô.

Beomgyu tự do hít hà cơn gió mặn của biển, đầu tựa vào bờ vai vững chắc của người thương. Cả hai chẳng ai nói với nhau câu nào, chỉ lẳng lặng cùng tận hưởng giây phút bình yên hiếm có trong đời bác sĩ.

Bất chợt, Taehyun lại nhớ đến bí mật của mình. Hắn quyết bây giờ phải nói ra, không thể chần chừ thêm được nữa.

- Beomgyu, Tyun nói cái này

- Ừm

- Thật ra, bệnh viện B thuộc sở hữu tập đoàn nhà Tyun. Tyun xin lỗi vì đã giấu bé lâu như vậy nhưng mong Gyu thông cảm nhé, chuyện này nhiều người biết không hay, Tyun cũng định nói lâu rồi nhưng lại quên mất.

Hắn vừa nói vừa thấp thỏm quan sát vẻ mặt của bạn gấu, tay vô thức vuốt ve mái tóc mềm như đang trấn an cậu. Nhưng Beomgyu lại chẳng tỏ ra quá bất ngờ chỉ cười cười bảo:

-Cuối cùng cũng nói ra rồi à, tưởng giấu đến mãn đời luôn chứ.

- Ơ, thế là Gyu biết hả?

- Có phải Tyun sắp giúp mẹ Kang đi kí kết hợp đồng với tập đoàn nông nghiệp M đúng không?

- P...phải

- Ừ, tập đoàn M là của nhà Gyu đấy. Mẹ Choi mới nói Gyu, lúc mẹ nhìn thấy ảnh của Tyun trên bản thông tin khách hàng được gửi đến thì sốc lắm, thì ra con rể tương lai sắp đi kí hợp đồng với mẹ cơ đấy.

Kang Taehyun sốc đến không thốt nổi lời, Trái Đất tròn thật.

- Nhưng Gyu không giận Tyun hả, chuyện lớn như thế này...

Beomgyu nghe thế thì cười xinh, đưa tay xoa xoa khuôn mặt đang nhăn hết cả lại vì căng thẳng của hắn.

- Không giận, Gyu luôn tin Tyun, phải có lí do gì thì Tyun mới làm như thế chứ.

Tay cậu bỗng cảm nhận được có gì ươn ướt, là Taehyun, hắn đang khóc. Hắn xúc động vô cùng, bé nhà hắn sao mà tuyệt vời đến thế, ông trời đã ưu ái đến mức gửi gắm một thiên thần nhỏ đến bên hắn.

Thiên thần ấy đã dạy hắn cách quan tâm một người, cách chở che một người, dạy hắn biết yêu, biết ghen, biết sợ. Taehyun là một người kiêu ngạo nhưng hắn nguyện cuối đầu trước một người. Taehyun hống hách, chẳng để ai vào mắt nhưng hắn lại trân quý một người. Taehyun luôn bình tĩnh, tự tin nhưng chẳng thể kiểm soát nổi bản thân khi người ấy gặp nạn. Và con người ấy mãi mãi chỉ một người - Choi Beomgyu.

Ai cũng biết Beomgyu thích gì nhất, đó chính là khoai lang lắc phô mai. Ai cũng biết Beomgyu yêu gì nhất, đó là mùa đông. Vậy Beomgyu thương ai nhất?

Thích, yêu và thương thật khác nhau. Thích là con gió nhẹ thổi qua tâm hồn, mang theo xao xuyến, rung động nhưng nếu đã là gió thì có lúc sẽ nhạt phai. Yêu là cơn mưa chiều, dai dẳng và rả rích, thấm đẫm cả trái tim khiến ta cuồng si nhưng nếu đã là mưa thì cũng có lúc tạnh.

Còn thương? Thương lại lớn lao hơn cả. Không có gì có thể so sánh với thương. Chỉ biết, khi ta thương thì trái tim ta là cả một hồ nước đong đầy, ta sẵn sàng bao dung, che chở và chịu thiệt chỉ để đối phương được hạnh phúc. Điều quan trọng nhất là đối phương phải được hạnh phúc.

Vậy Beomgyu thương ai nhất? Là Kang Taehyun. Khoai lang có thể không ăn, cũng có thể không trải qua mùa đông nhưng Taehyun thì nhất định phải trân trọng lấy.

...

- Beomgyu, anh có một căn bệnh nặng lắm.

- Gì chứ?

- Bệnh thương em, nếu muốn chữa bệnh thì phải ở bên bác sĩ Choi cả đời lận. Bệnh nhân Kang này, không biết bác sĩ gánh vác được không ạ?

- Được, bệnh nhân Kang Taehyun cứ yên tâm, bác sĩ Choi này nguyện một đời gánh vác!

- Cột sống ở khoa ICU hết -

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen30h.Com