Truyen30h.Com

website tình ái

Chương 60: Rót tinh cho chó cái mang thai dâm đãng

mhhmol

Trình Nghị giữ lấy eo cô, đâm thẳng lên đỉnh, cố tình đụng mạnh vào nơi nhạy cảm nhô lên đó, bụng người phụ nữ trêи người anh hơi nhô lên, hai bầu иɦũ ɦσα to trắng nõn bị anh đâm mà vùng vẫy loạn.

Anh ác ý ra sức va chạm vào hoa tâm, "Đồ lẳng lơ! Làm chết nàng chó cái mang thai còn ɖâʍ đãng nhà em!"

"A đừng mà... Không muốn... Hu hu... Ông xã... Ông xã..."

Chu Dao thét lên muốn đẩy tay anh ra nhưng sức lực nam nữ khác xa, cuối cùng cô chỉ có thể bị ép nhận lấy va chạm mãnh liệt của anh, hoa tâm nhạy cảm bị quy đầu lớn thô bạo đụng vào, thần hồn cô bay mất, ý thức rời khỏi cơ thể, chỉ biết há to miệng rêи rỉ.

Kɧօáϊ cảm đáng sợ và mãnh liệt chạy khắp cơ thể, cô ưỡn người lên đạt cực kɧօáϊ, ngón chân cô co quắp lại, da đầu tê dại, ɖâʍ thủy chảy đầm đìa làm ướt hai túi trứng của Trình Nghị và cả ga giường dưới ʍôиɠ anh.

Huyệt thịt xoắn chặt thân gậy, như có vô số cái miệng nhỏ hút lấy điểu thịt của anh, Trình Nghị gian nan tiến lên.

Anh nghiêm nghị nói, "ĐM! Đâm nát ɖâʍ huyệt chó cái lẳng lơ!"

Anh chỉ nói ngoài miệng vậy thôi, nào dám liều lĩnh làm mạnh, dù ɖu͙ƈ vọng trong lòng mãnh liệt nhưng cũng chắc chắn đúng mực, bây giờ cô còn đang mang thai, lát nữa mà cô không thoải mái thì đau lòng anh chứ ai.

"Ừm hừ... Ông xã... Không muốn... Hức hự... Nát ɖâʍ huyệt chó cái lẳng lơ..."

Thân thể Chu Dao mềm nhũn, nếu không phải được anh giữ lấy eo thì đã sớm nằm xuống, tay cô đè lên cánh tay anh, cái ʍôиɠ nhỏ đè lên hai túi trứng, nửa thân dưới hai người dính lấy nhau tản ra một vòng bọt trắng.

Trình Nghị ra vào mấy chục cái nới lỏng tinh quan, ƈôи ȶɦịt lớn run lên bắn tϊиɦ ɖϊƈh͙ nóng hổi ra.

"Chó cái mang thai ɖâʍ đãng được rót tinh có sướиɠ không?!"

Một lượng lớn tϊиɦ ɖϊƈh͙ nóng hổi giội vào hoa tâm vô cùng mẫn cảm ngay sau khi đạt cực kɧօáϊ, Chu Dao gào khóc lắc đầu.

"A... Em muốn..." Hai chữ đi tiểu còn chưa nói ra miệng, cô không thể kìm ý muốn đi tiểu mãnh liệt được nữa.

Anh ngửi thấy một mùi hương trong không khí không giống với mùi hương ɖâʍ dịch, có chút hương nước tiểu mặn, mà eo và đùi anh đều cảm thấy ẩm ướt, Trình Nghị cúi đầu thấy trêи eo mình toàn là chất lỏng màu vàng nhạt, hóa ra cô nàng ɖâʍ đãng này bị anh làm đến tiểu.

Anh chế nhạo cười nói, "Chậc chậc, chó cái lẳng lơ bị ƈôи ȶɦịt lớn của ông đây làm đến tiểu còn tiểu ra người ông đây."

Chu Dao che mặt thút thít, căn bản không còn mặt mũi gặp ai, thế mà cô lại bị anh làm đến tiểu ra ngoài.

"Hu hu... Hức... Không cho nói... Hu hu..."

Cô khóc nấc lên, lắc người muốn đi xuống.

Trình Nghị ngồi dậy, động tác làm đại điểu chôn trong thân cô lại chạm vào nơi kia, Chu Dao run rẩy chân lại trào ra một ít nước tiểu.

Lần này cô khóc còn dữ hơn, "Hu hu... Hức... Không... Không còn mặt mũi gặp người nữa... Hức..."

Trình Nghị đau lòng đẩy tay cô ra, mặt mũi cô giàn dụa nước mắt, hốc mắt đỏ bừng, mắt hạnh ướt sũng không chịu nhìn anh.

Anh ôm lấy mặt cô hôn nước mắt trêи mặt, "Sao lại không còn mặt mũi gặp người, đến cả nước tiểu của chó cái lẳng lơ nhà ông cũng thơm nhé, ông đây còn thích nước tiểu của em cơ mà."

Chu Dao thút tha thút thít nức nở đấm ngực anh, "Hu hu... Hức... Đều... Đều tại anh..."

Trình Nghị ôm cô dỗ dành một phen mới ngừng khóc, anh bế cô từ trêи ƈôи ȶɦịt lớn lên, bên trong đổ đầy một đống lớn, cũng không thể cản ɖâʍ dịch và tϊиɦ ɖϊƈh͙ của hai người hòa vào nhau, lập tức trào ra rồi chảy xuống rầm rầm.

Tư thế đó như cô ngồi xổm cưỡi trêи anh đi tiểu, khuôn mặt nhỏ của Chu Dao đỏ lên, bụm mặt không dám nhìn tình cảnh ɖâʍ mỹ này.

Trình Nghị cười nhẹ, "Ây da! Nước tiểu của vợ tốt ghê!"

"Hức... Không được nói!"

Cô vội vàng che miệng anh, không muốn nghe tên lưu manh này nói lời thô tục.

Trình Nghị hôn xuống lòng bàn tay cô, ôm cô vào phòng tắm, để cô ngồi lên ghế rồi làm sạch thân dưới giúp cô, tẩy rửa sạch sẽ huyệt bánh bao dính nhớp đến sạch sẽ thơm ngào ngạt, anh không nhịn được cúi đầu hôn một chút.

Không thể nằm giường trong phòng ngủ nữa, anh ôm Chu Dao ra giường phòng khách, cô đã mệt đến mức đặt lưng xuống là ngủ ngay được, Trình Nghị vén tóc mái trêи mặt cô lên, khẽ hôn môi cô, "Vợ à, anh yêu em."

Chu Dao mơ mơ màng màng mở to mắt, bất mãn lầm bầm, "Anh đừng có mà suốt ngày lợi dụng lúc em ngủ mà nói nhé."

Trình Nghị cười cưng chiều, "Em vẫn chưa ngủ còn gì."

Cô đưa tay vòng lên cổ anh, chu môi nũng nịu, "Em muốn nghe nữa."

Trình Nghị yêu chết cái dáng vẻ yếu ớt ỷ lại của cô, lại hôn môi hồng nhuận của cô một chút, anh dịu dàng nói, "Yêu em, anh yêu em."

Chu Dao nghe được câu này mắt hạnh cong như vầng trăng, khuôn mặt nhỏ khẽ cười, lúm đồng tiền nhàn nhạt.

"Lão Trình, em cũng yêu anh."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen30h.Com