[LONGFIC][KOOKMIN] Ahjussi ! Anh thật nhàm chán.
CHAP 8: CẢM XÚC LẠ LẪM
8h sángJungkook vẫn còn đang cặm cụi hoàn thành nốt những chi tiết cuối cùng của chương truyện để kịp giờ gửi cho Yoongi. Dạo gần đây hai người có bàn bạc một chút về cách tạo ra sự khác biệt cho bộ tiểu thuyết này. Yoongi không muốn nó quá khô cằn với các cảnh giết người và điều tra phá án nên đã gợi ý thêm thắt một chút loveline. Jungkook khá đồng tình vì những chi tiết lãng mạn sẽ cân bằng cảm xúc người đọc và không khiến mọi người quá căng thẳng.Nhưng sẽ thêm loveline như thế nào và ra sao thì bản thân Jungkook vẫn còn khá mơ hồ.Anh cần tìm một vài cảm hứng để viết về nhân vật nữ chính.Sau khi gửi bản thảo cho Yoongi xong thì Jungkook bắt đầu liệt kê một vài đặc điểm tính cách mà anh nghĩ nữ chính cần có. Hmmm...Bởi vì nam chính là một nhân vật khá trầm tính và ít nói. Nữ chính cần phải là một nhân vật có cá tính hướng ngoại hơn. Tốt nhất là nên trái ngược với nam chính. Luật bù trừ là công thức hoàn hảo cho mọi loveline! Có thể là một người dễ thương hòa đồng. Hay cười và thích giúp đỡ người khác chẳng hạn.Trong lúc xây dựng hình tượng cho nữ chính, tâm trí Jungkook bất chợt xuất hiện gương mặt tươi cười của Jimin. Tầm nhìn của anh cũng tự nhiên mà tìm đến chiếc khăn choàng cổ Jimin đã tặng mình hiện đang được treo trên tường cửa ra vào. Khóe miệng Jungkook cũng tự nhiên nhếch lên thành nụ cười nhẹ rồi càng lúc càng trở nên ngớ ngẩn.
Có tiếng gõ cửa vang lên và ngay sau đó là Jimin lú đầu vào sau khe cửa."Ahjussi?" Jungkook tới lúc này mới bừng tỉnh"Hả? Sao cơ?" "Đến giờ cơm rồi. Anh mau ra ăn cơm thôi" "Ờ ờ tôi ra ngay!" Jungkook lúng túng đứng lên, hai tay vuốt lấy vuốt để cái đầu rối mù rồi lật đật sải chân về phòng bếp.
Jimin trò chuyện cùng Junghyun rơm rả lúc ăn cơm. Cậu nói về mọi thứ trên đời từ thời tiết hôm nay đẹp ra sao cho tới tình hình chính trị thế giới (mặc kệ Junghyun có hiểu hay không) rồi quay lại giá thành thực phẩm dạo này đắt như thế nào. Jungkook im lặng lắng nghe mọi điều Jimin nói. Ánh mắt anh không kiềm được cứ nhìn Jimin mãi. Anh còn chẳng nhận ra mình đã nhìn người ta chằm chằm hơn 5 phút. Chỉ là Jungkook lúc đó đột nhiên cảm thấy nếu ngày nào cũng có Jimin trong nhà thì cảm giác thật là ấm cúng...
"Ahjussi....ahjussi...JUNGKOOKKK!!" Jimin thé lên một tiếng"Sao? Sao thế?!" "Anh làm gì mà thừ người ra vậy? Anh thấy không khỏe à?" nói rồi cậu chồm người sang đặt tay lên trán Jungkook:" hmm? Đâu có nóng đâu?" Jungkook hơi giật mình liền vội nghiêng người tránh đi, miệng lắp bắp:" À... hơi thiếu ngủ thôi..." Lồng ngực Jungkook đập thình thịch vì cử chỉ và khoảng cách gần gũi vừa nãy"Tôi đã nói là anh không nên làm việc bán mạng như vậy mà..." Jimin chậc lưỡi :" Ăn xong anh nhớ ngủ một chút đừng làm việc ngay đấy!" "Ừa tôi biết rồi..." Jungkook xoa xoa cổ ngượng ngùng
Trở về phòng anh liền lăn ra giường nhưng vẫn chưa thể ngủ ngay. Trong đầu Jungkook bây giờ đang chất chứa rất nhiều suy nghĩ và thắc mắc chưa có lời giải đáp.Cảm giác này là sao chứ? Vẫn là người cũ vật cũ nhưng trong lòng như có cái gì đó thay đổi. Là cái gì chứ? Cái cảm giác là lạ rộn rạo này rốt cuộc là cái gì?Mãi thơ thẩn rồi Jungkook chìm vào giấc ngủ lúc nào không hay...
Ngay khi vừa tỉnh dậy anh liền đi tới bàn làm việc. Ngồi vào ghế, Jungkook với tay lấy điện thoại trên bàn rồi gọi vào máy một người.Sau 3 hồi chuông cuối cùng cũng có người bắt máy."Namjoon hyung, ngày mốt hyung rảnh không? Em có chút chuyện cần được tư vấn trực tiếp.." Các ngón tay Jungkook day day gấu áo đến nhăn hết cả lên"À... là chuyện riêng tư..."
20 giây im lặng
"Jungkook..." "Chưa! Rồi! Ý em là... em từng nghĩ nếu ngày nào cũng có Jimin cùng ăn cơm thì thật ấm cúng... nó không giống lắm với câu hỏi của hyung..." Namjoon nghe xong thì cười bí hiểm"Jungkook, anh biết cậu đang có chuyện gì rồi""Là chuyện gì??" Jungkook gấp gáp hỏiNamjoon vẫn cười cười không nói. Cho đến khi cảm thấy Jungkook sắp bùng nổ thì mới nhả ra một câu"Cậu đang yêu" "Yêu?" "Ừ, yêu. Hay thích. Tóm lại là cậu đang có cảm xúc không trong sáng dành cho Jimin" "Là vậy sao? Là vậy à..." Jungkook vẫn còn bối rối"Ừ chính là vậy đó. Chuyện không phức tạp đến nỗi cậu phải phờ phạc vậy đâu. Vui lên nào! Yêu là một chuyện vui mà!" "Nhưng yêu đơn phương thì vui thế nào được?" "Sao cậu chắc đây là đơn phương?" "Jimin có khi cậu ấy còn không thích con trai..." "Jungkook à! Cậu phải thử chứ! Không thử thì không biết được đâu" "Thử á?" "Đúng vậy. Cầm cưa người ta đi. Anh chỉ cho một bí quyết" Namjoon ghé người sát lại :" Chỉ cần đối phương không đẩy cậu ra xa thì đó chính là đèn xanh! Vậy nhé anh có chút việc bận phải đi đây!" nói rồi anh liền đứng dậy khoác áo nhanh chóng ra về.
Jungkook dành cả buổi chiều suy nghĩ về những gì Namjoon đã nói. Dù đã trải qua 30 năm trên cõi đời này nhưng Jungkook chưa bao giờ trải qua một mối quan hệ lãng mạn nghiêm túc nào nên anh rất dở ở phương diện cảm xúc. Đến khi đã thông hiểu hết mọi thứ thì Jungkook liền cảm giác như cởi bỏ được 1 ngàn kí đá trên vai, vô cùng sảng khoái! Cảm xúc của bản thân anh đã rõ, chỉ cần khiến Jimin thích mình thì coi như thành công! Lâu lắm rồi Jungkook mới có cảm giác muốn chiếm hữu một ai đó đến vậy!Mục tiêu mới khiến cho cả người anh như được nạp thêm năng lượng. Jungkook liền lấy đó làm cảm hứng lao ngay vào bàn làm việc type tiếp những trang truyện còn dang dở.
Ngẫm lại thì Jungkook chưa bao giờ hẹn hò, lại hoàn toàn không có cảm xúc với con gái nên có lẽ điều đó là rào cản khiến anh không thể viết ra được một cảnh lãng mạn thuyết phục. Nếu bảo Jungkook tưởng tượng bản thân là nhân vật, anh sẽ không kiềm được nghĩ đến mình và Jimin. Điều đó sẽ gây chút trở ngại vì nhân vật tượng trưng cho Jimin là nữ...
Hay là mình viết nam x nam ? Như vậy cũng có sao đâu nhỉ? Sẽ dễ dàng dẫn dắt cảm xúc hơn!
Nghĩ là làm. Ngay ngày hôm sau Jungkook liền tuôn trào ý tưởng đánh máy cọc cạch từ sáng đến giữa trưa. Vừa xong liền không thèm đọc lại mà gửi ngay cho Yoongi. Trong lòng anh tràn đầy một cảm giác thỏa mãn. Cứ như là đang viết tự truyện về tình yêu của mình và Jimin vậy! (trừ khoảng có trời mới biết Jimin có thích con trai hay không chứ đừng nói là thích một người khô khan như Jungkook! Nhưng mà này! Ước mơ đâu có tính phí! Nhỉ?! )
2 ngày sau Jungkook nhận được email phản hồi của Yoongi với nội dung duy nhất một chữ: Duyệt!
Có tiếng gõ cửa vang lên và ngay sau đó là Jimin lú đầu vào sau khe cửa."Ahjussi?" Jungkook tới lúc này mới bừng tỉnh"Hả? Sao cơ?" "Đến giờ cơm rồi. Anh mau ra ăn cơm thôi" "Ờ ờ tôi ra ngay!" Jungkook lúng túng đứng lên, hai tay vuốt lấy vuốt để cái đầu rối mù rồi lật đật sải chân về phòng bếp.
Jimin trò chuyện cùng Junghyun rơm rả lúc ăn cơm. Cậu nói về mọi thứ trên đời từ thời tiết hôm nay đẹp ra sao cho tới tình hình chính trị thế giới (mặc kệ Junghyun có hiểu hay không) rồi quay lại giá thành thực phẩm dạo này đắt như thế nào. Jungkook im lặng lắng nghe mọi điều Jimin nói. Ánh mắt anh không kiềm được cứ nhìn Jimin mãi. Anh còn chẳng nhận ra mình đã nhìn người ta chằm chằm hơn 5 phút. Chỉ là Jungkook lúc đó đột nhiên cảm thấy nếu ngày nào cũng có Jimin trong nhà thì cảm giác thật là ấm cúng...
"Ahjussi....ahjussi...JUNGKOOKKK!!" Jimin thé lên một tiếng"Sao? Sao thế?!" "Anh làm gì mà thừ người ra vậy? Anh thấy không khỏe à?" nói rồi cậu chồm người sang đặt tay lên trán Jungkook:" hmm? Đâu có nóng đâu?" Jungkook hơi giật mình liền vội nghiêng người tránh đi, miệng lắp bắp:" À... hơi thiếu ngủ thôi..." Lồng ngực Jungkook đập thình thịch vì cử chỉ và khoảng cách gần gũi vừa nãy"Tôi đã nói là anh không nên làm việc bán mạng như vậy mà..." Jimin chậc lưỡi :" Ăn xong anh nhớ ngủ một chút đừng làm việc ngay đấy!" "Ừa tôi biết rồi..." Jungkook xoa xoa cổ ngượng ngùng
Trở về phòng anh liền lăn ra giường nhưng vẫn chưa thể ngủ ngay. Trong đầu Jungkook bây giờ đang chất chứa rất nhiều suy nghĩ và thắc mắc chưa có lời giải đáp.Cảm giác này là sao chứ? Vẫn là người cũ vật cũ nhưng trong lòng như có cái gì đó thay đổi. Là cái gì chứ? Cái cảm giác là lạ rộn rạo này rốt cuộc là cái gì?Mãi thơ thẩn rồi Jungkook chìm vào giấc ngủ lúc nào không hay...
Ngay khi vừa tỉnh dậy anh liền đi tới bàn làm việc. Ngồi vào ghế, Jungkook với tay lấy điện thoại trên bàn rồi gọi vào máy một người.Sau 3 hồi chuông cuối cùng cũng có người bắt máy."Namjoon hyung, ngày mốt hyung rảnh không? Em có chút chuyện cần được tư vấn trực tiếp.." Các ngón tay Jungkook day day gấu áo đến nhăn hết cả lên"À... là chuyện riêng tư..."
~~~~~~
20 giây im lặng
"Jungkook..." "Chưa! Rồi! Ý em là... em từng nghĩ nếu ngày nào cũng có Jimin cùng ăn cơm thì thật ấm cúng... nó không giống lắm với câu hỏi của hyung..." Namjoon nghe xong thì cười bí hiểm"Jungkook, anh biết cậu đang có chuyện gì rồi""Là chuyện gì??" Jungkook gấp gáp hỏiNamjoon vẫn cười cười không nói. Cho đến khi cảm thấy Jungkook sắp bùng nổ thì mới nhả ra một câu"Cậu đang yêu" "Yêu?" "Ừ, yêu. Hay thích. Tóm lại là cậu đang có cảm xúc không trong sáng dành cho Jimin" "Là vậy sao? Là vậy à..." Jungkook vẫn còn bối rối"Ừ chính là vậy đó. Chuyện không phức tạp đến nỗi cậu phải phờ phạc vậy đâu. Vui lên nào! Yêu là một chuyện vui mà!" "Nhưng yêu đơn phương thì vui thế nào được?" "Sao cậu chắc đây là đơn phương?" "Jimin có khi cậu ấy còn không thích con trai..." "Jungkook à! Cậu phải thử chứ! Không thử thì không biết được đâu" "Thử á?" "Đúng vậy. Cầm cưa người ta đi. Anh chỉ cho một bí quyết" Namjoon ghé người sát lại :" Chỉ cần đối phương không đẩy cậu ra xa thì đó chính là đèn xanh! Vậy nhé anh có chút việc bận phải đi đây!" nói rồi anh liền đứng dậy khoác áo nhanh chóng ra về.
Jungkook dành cả buổi chiều suy nghĩ về những gì Namjoon đã nói. Dù đã trải qua 30 năm trên cõi đời này nhưng Jungkook chưa bao giờ trải qua một mối quan hệ lãng mạn nghiêm túc nào nên anh rất dở ở phương diện cảm xúc. Đến khi đã thông hiểu hết mọi thứ thì Jungkook liền cảm giác như cởi bỏ được 1 ngàn kí đá trên vai, vô cùng sảng khoái! Cảm xúc của bản thân anh đã rõ, chỉ cần khiến Jimin thích mình thì coi như thành công! Lâu lắm rồi Jungkook mới có cảm giác muốn chiếm hữu một ai đó đến vậy!Mục tiêu mới khiến cho cả người anh như được nạp thêm năng lượng. Jungkook liền lấy đó làm cảm hứng lao ngay vào bàn làm việc type tiếp những trang truyện còn dang dở.
~~~~~~
Ngẫm lại thì Jungkook chưa bao giờ hẹn hò, lại hoàn toàn không có cảm xúc với con gái nên có lẽ điều đó là rào cản khiến anh không thể viết ra được một cảnh lãng mạn thuyết phục. Nếu bảo Jungkook tưởng tượng bản thân là nhân vật, anh sẽ không kiềm được nghĩ đến mình và Jimin. Điều đó sẽ gây chút trở ngại vì nhân vật tượng trưng cho Jimin là nữ...
Hay là mình viết nam x nam ? Như vậy cũng có sao đâu nhỉ? Sẽ dễ dàng dẫn dắt cảm xúc hơn!
Nghĩ là làm. Ngay ngày hôm sau Jungkook liền tuôn trào ý tưởng đánh máy cọc cạch từ sáng đến giữa trưa. Vừa xong liền không thèm đọc lại mà gửi ngay cho Yoongi. Trong lòng anh tràn đầy một cảm giác thỏa mãn. Cứ như là đang viết tự truyện về tình yêu của mình và Jimin vậy! (trừ khoảng có trời mới biết Jimin có thích con trai hay không chứ đừng nói là thích một người khô khan như Jungkook! Nhưng mà này! Ước mơ đâu có tính phí! Nhỉ?! )
2 ngày sau Jungkook nhận được email phản hồi của Yoongi với nội dung duy nhất một chữ: Duyệt!
~~~~~~
Bây giờ Jungkook chính thức là nhà văn viết đam mỹ nhé mọi người 😂😂😂😂
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen30h.Com