Truyen30h.Com

•𝙈𝙞𝙣𝙮𝙪𝙣• save me

Chap 3

ciara__hk

Những ngày sau đó, mọi thứ trở nên tốt hơn một chút đối với Yunho.

Dù sao thì cũng càng tốt. Ít ra Mingi cũng đã đối tốt hơn với anh, nhưng vẫn có những ngày hắn đột nhiên phớt lờ hoặc gay gắt với anh. Nó thường xảy ra sau khi hắn nói chuyện điện thoại với Hyungmin, vì vậy mỗi khi Yunho bắt gặp hắn đang nói chuyện điện thoại, anh sẽ tránh hắn cho đến khi đi ngủ. Đôi khi anh thậm chí còn thức lâu nhất có thể, cho Mingi một chút không gian để giải tỏa tâm trí. Nhưng anh đã dừng lại khi hắn luôn đi xuống lầu và kéo anh lên phòng ngủ mà không nói một lời và sẽ cảnh cáo nếu anh có ý muốn quay trở lại tầng dưới.

Lời giải thích duy nhất cho việc tại sao Mingi lại luôn đưa Yunho về phòng là: hắn không thể ngủ được nếu không có anh trong vòng tay. Hắn đã quá quen với việc Yunho nằm ở trong vòng tay của hắn mỗi khi đêm xuống đến nỗi khi hắn cố gắng ngủ mà không có anh, hắn sẽ trằn trọc trở mình trên giường hàng giờ rồi càu nhàu đi xuống lầu để đưa anh lên phòng. Nhưng hắn sẽ không thừa nhận điều đó. Không bao giờ.

Yunho nấu ăn rất ngon và Mingi thích điều đó đến mức hắn buột miệng kể với Hyungmin khiến cậu ta tức giận và cãi nhau với hắn hàng giờ đồng hồ.

"Nghe anh nói này, anh chưa bao giờ nói em không biết nấu ăn cả. Anh chỉ nói Yunho nấu ăn rất giỏi, vậy thôi."

"Sao ngày nào anh cũng nói những điều tốt về cậu ta với em hoài vậy? Anh nói sẽ kệ cậu ta cơ mà. Đây không phải là mặc kệ. Anh thích cậu ta rồi à?"

"Anh không thích cậu ấy. Anh chỉ đang nói... nhưng em là người hỏi anh về cậu ấy ngay từ đầu mà." Mingi thở dài, xoa mặt bực bội.

"Tốt thôi! Cậu ta sẽ trở về cô nhi viện vào chủ nhật này phải không? Vậy thì em sẽ đến vào thứ bảy với một món tráng miệng! Tốt hơn hết là anh nên khen ngợi em trước mặt cậu ta đi!" Hyungmin nói rồi kết thúc cuộc gọi ngay lập tức, khiến Mingi thở dài khi nhìn chằm chằm vào điện thoại của mình.

Chủ nhật này... thời gian trôi nhanh quá... Liệu sau này mình có được gặp lại Yunho không? Chờ đã. Tại sao mình lại nghĩ như thế? Dừng lại đi Song Mingi!

Mingi nghĩ rồi lắc đầu đi xuống tầng. Hắn muốn nhìn thấy anh nên đã lặng lẽ nhìn quanh nhà và rồi thấy Yunho đang ở trong bếp với Seonghwa.

À, họ đang làm bữa tối.

Mingi vừa nghĩ vừa đi vào bếp. Hắn chống tay dưới cằm nhìn Seonghwa và Yunho đang trò chuyện vui vẻ trong khi nấu ăn cùng nhau. Hắn bất giác mỉm cười. Yunho khúc khích một lúc rồi quay lại, đối mặt với Mingi. Không nói một lời, anh đi đến lấy một chiếc cốc và pha sữa sô cô la cho hắn.

Tim Mingi đập loạn xạ vì điều gì đó mà hắn không hiểu khi Yunho đến gần hắn với một nụ cười nhỏ, đặt cốc sữa sô cô la trước mặt hắn rồi tiếp tục nấu ăn với Seonghwa.

Mình sẽ nhớ điều này lắm... Mingi buồn bã nghĩ.

Đêm đó, hắn ôm anh chặt hơn bình thường một chút...

⠂⠄⠄⠂⠁⠁⠂⠄⠄⠂⠁⠁⠂⠄⠄⠂ ⠂⠄⠄⠂

"Em cảm nhận được điều gì đó không đúng lắm, hyung." Yeosang vừa nói, những ngón tay cậu vừa lướt trên bàn phím máy tính.

"Anh biết, nhưng Yunho sẽ không nói về chuyện đó. Em ấy luôn chuyển chủ đề bất cứ khi nào anh hỏi về hệ thống." Seonghwa cáu kỉnh khi nhìn Yeosang lướt trang web về cô nhi viện nơi Yunho sống.

"Em đang xem gì thế?" Seonghwa hỏi.

"Em thấy rất đáng ngờ, hyung. Cách đây vài ngày em đã mở trang web này, xem xét một lúc thì phát hiện ra không có ai trên 21 tuổi trong hệ thống." Yeosang giải thích.

"Có lẽ tất cả họ đều đã có bạn đời chăng?" Seonghwa nói khẽ mặc dù anh cũng cảm thấy hơi nghi ngờ.

"Tất cả bọn họ ư? Thật sao, hyung? Em không tin được. Không hợp lí chút nào. Hồ sơ của Yunho vẫn còn ở đây, nên em sẽ kiểm tra nó vào tuần tới." Yeosang nói và Seonghwa chỉ gật đầu.

⠂⠄⠄⠂⠁⠁⠂⠄⠄⠂⠁⠁⠂⠄⠄⠂ ⠂⠄⠄⠂

"Tại sao cậu ta lại ở đây?!" San rít lên với Mingi, hắn chỉ gãi cổ lúng túng.

"Hyungmin khăng khăng muốn tới đây. Tớ đã nói với em ấy rằng hãy cư xử đúng mực, đừng lo lắng." Mingi nói.

"Liệu cậu ta có nghe không? Tớ không muốn bữa tiệc chia tay này trở thành một thảm họa đối với Yunho." Yeosang nói, nheo mắt về phía Hyungmin.

"Này, Hyungmin không tệ như vậy đâu nhé! Coi chừng cái miệng của cậu đi Yeosang!" Mingi gầm gừ rồi lùi lại khi Jongho lườm hắn.

"Không sao đâu. Đừng cãi nhau mà..." Yunho nhẹ nhàng nói.

"Tớ chỉ lịch sự vì có Yunho ở đây thôi." Wooyoung cáu kỉnh khi Hyungmin bước vào, Mingi lập tức chạy đến chỗ cậu.

"Chào bé yêu." Mingi nói và hôn lên đầu Hyungmin.

"Anh để cái này vào tủ lạnh được không? Ăn lạnh sẽ ngon hơn." Hyungmin nói, đưa món tráng miệng cho hắn. Yunho cười buồn khi thấy Mingi hôn Hyungmin. Anh chưa bao giờ nói với ai nhưng anh thực sự yêu alpha hiện tại của mình sau tối hôm đó, và tình yêu của anh dành cho hắn không ngừng tăng lên bất cứ khi nào hắn chăm sóc cho anh.

Có lẽ... mình vẫn chưa làm đủ tốt để nhận được tình yêu này... Yunho buồn bã nghĩ.

Trong suốt cả ngày hôm đó, Yunho đã cố gắng rất nhiều để cười nói bình thường, nhưng anh không thể ngừng nghĩ về những gì sẽ xảy ra với anh sau ngày mai. Anh sẽ có một tuần để chuẩn bị cho bản thân trước cuộc đấu giá nhưng anh không biết liệu bản thân có thể làm được hay không, dù sao đi nữa.

Họ vừa ăn xong bữa tối thì Hyungmin hào hứng bảo Mingi mang món tráng miệng của cậu ta ra mời mọi người ăn. Mingi đã bưng ra và đặt nó lên bàn. Mọi người thấy vậy cũng chỉ miễn cưỡng lấy cho bản thân một miếng.

"Ồ, cũng khá ngon..." Hongjoong đã nói mà không có bất kỳ cảm xúc nào.

"Ăn cũng được." Yeosang nói nhưng Hyungmin chỉ phớt lờ họ và nhìn sang Yunho.

Hyungmin cau mày khi thấy anh đang nghịch món tráng miệng mà không ăn miếng nào. Cậu ta bực bội nên làm mặt buồn, kéo áo của Mingi.

"Anh, Yunho không ăn món tráng miệng của em... em biết nó có lẽ không ngon lắm nhưng nó vẫn có thể ăn được... Ít nhất thì cậu ấy cũng không nên đánh giá nó như vậy chứ?" Hyungmin nói, nước mắt bắt đầu chảy ra.

"Yunho. Sao cậu không ăn? Ăn đi. Hyungmin đã tự làm đấy." Mingi trừng mắt nhìn Yunho, nói.

"Nhưng..." Yunho ngập ngừng, hắn cắt lời anh.

"Ăn nó đi." Mingi nói, Yunho chùng vai xuống. Anh run rẩy xúc món tráng miệng lên nhưng trước khi cho vào miệng, anh nhìn sang Mingi.

"Cậu thực sự muốn tôi ăn cái này sao?" Yunho hỏi khi biết Mingi lẽ ra phải biết món tráng miệng có những nguyên liệu gì vì hắn đã ăn xong nó rồi.

"Ừ, cậu mau ăn nó đi."

"Được rồi..." Yunho khẽ nói, môi dưới run rẩy ăn món tráng miệng. Yunho chậm rãi nhấm nháp món tráng miệng rồi anh nuốt nó khi Mingi một lần nữa trừng mắt nhìn anh.

"Ăn hết nó đi Yunho." Mingi nói, khiến Seonghwa cau mày.

"Mingi, đừng ép Yunho như vậy."

"Ăn hết cho tôi." Mingi nói, phớt lờ Seonghwa.

Yunho nghe lời và ăn hết nó. Mingi sau đó mỉm cười quay sang Hyungmin, người đang có một vẻ tự mãn trên khuôn mặt. Yunho chỉ giữ im lặng khi tất cả bắt đầu một cuộc trò chuyện khác. Yunho đã ho vài lần, nhẹ nhàng để không làm gián đoạn mọi người nhưng nó ngày càng khó khăn hơn, anh cảm thấy cổ họng mình bắt đầu sưng và ngứa.

"Nhà vệ sinh.." Yunho vừa nói vừa lao vào nhà vệ sinh. Mingi hơi cau mày khi bắt gặp khuôn mặt tái nhợt của anh.

Sao mặt cậu ấy tái mét thế? Món tráng miệng không tệ lắm mà... Nó khá ngon với nhiều loại trái cây khác nhau... Mingi nghĩ và chợt nhớ ra.

"Tôi bị dị ứng với tôm."

"Cậu chỉ bị dựng ứng với tôm thôi à?"

"Tôm và kiwi."

Mingi hốt hoảng, hắn hét lên rồi lao vào nhà vệ sinh, để lại những người khác đang bối rối.

"Yunho!" Mingi nói, hoảng hốt mở cửa ra và thấy Yunho đang cào vào cổ mình, ho dữ dội trước bồn rửa mặt. Yunho vừa ho, Mingi vừa đưa tay vuốt lưng anh. Những người khác cũng đã đứng trước cửa nhà vệ sinh, họ đều lo lắng khi thấy sắc mặt Yunho ngày càng nhợt nhạt hơn.

"Yunho làm sao thế??" Wooyoung nói, bản thân cũng đang hoảng sợ.

"Để em gọi cấp cứu." Yeosang nói, rút ​​điện thoại trong túi ra.

"Cậu ấy bị dị ứng với kiwi nhưng tớ đã bảo cậu ấy ăn hết món tráng miệng chết tiệt kia!" Mingi vừa nói vừa ôm lấy eo Yunho vì anh không còn giữ được mình nữa. Yunho cảm thấy chóng mặt và không thể thở nổi.

"Xe cấp cứu đến nơi thì không kịp mất." Mingi vừa nói vừa bế Yunho trên tay, bước ra khỏi nhà vệ sinh.

"Để anh lái xe, Mingi." Seonghwa nói và lấy chìa khóa xe.

"Mingi? Sao anh cũng đi vậy? Để họ đưa Yunho đến đó là được rồi. Ở lại đây với em." Hyungmin mè nheo, khiến Yeosang và Wooyoung rít lên, nếu alpha của họ không có ở đó, hai omega này đã lao vào Hyungmin mất rồi.

"Im đi! Đây là lỗi của cậu!" Wooyoung rít lên.

"Cái gì? Lỗi của tôi? Làm sao mà tôi biết được Yunho bị dị ứng với kiwi cơ chứ!?"

"Yunho đã định nói với Mingi nhưng cậu đã than thở với cậu ấy vì Yunho không ăn món tráng miệng của cậu, và rồi sao? Mingi ép Yunho ăn nó!" Yeosang rít lên trong khi Jongho vòng tay qua eo cậu, ngăn cậu cào vào mặt Hyungmin.

"Mingi! Cậu ta mắng em!!!" Hyungmin nói, nước mắt của cậu ta đã chảy dài.

Mingi để tâm vào Yunho mà mặc kệ những giọt nước mắt của Hyungmin, hắn nhận ra rằng hắn luôn hành động như một thằng khốn mỗi khi Hyungmin có mặt ở đây với nhóm của hắn. Hắn không thích điều này một chút nào.

"Hyungmin. Về nhà đi. Anh không có thời gian cho việc này." Mingi nói rồi lao ra xe với Hongjoong và Seonghwa. Hyungmin trố mắt nhìn Mingi.

"Đứng đây làm gì nữa? RA NGOÀI!" San hét lên bằng giọng alpha, khiến Hyungmin giật mình rồi chạy ra khỏi nhà. San cáu kỉnh đóng sầm cửa lại, Wooyoung nhanh chóng ôm lấy anh.

⠂⠄⠄⠂⠁⠁⠂⠄⠄⠂⠁⠁⠂⠄⠄⠂ ⠂⠄⠄⠂

"Đây là lỗi của em. Yunho đã hỏi em đàng hoàng và em bảo cậu ấy phải ăn hết nó. Sao em lại quên mất cơ chứ!" Mingi nói ngay khi Yunho được các y tá chăm sóc trong phòng cấp cứu.

"Bình tĩnh đi Mingi. Chuyện gì cần đã làm xong rồi. Ít ra thì họ cũng nói Yunho sẽ ổn thôi." Seonghwa nói.

"Mingi... Em thực sự nên suy nghĩ lại về việc để Hyungmin làm bạn đời. Anh nghĩ hai đứa không hợp nhau đâu. Omega nên làm cho alpha của họ bình tĩnh trong mọi tình huống chứ không phải làm cho alpha trở nên khó chịu hơn." Hongjoong nói khẽ.

"Em biết... Em đã nhận ra từ khi nhìn thấy Yunho gục ngã trước mặt em... Nhưng em nghĩ em cũng không đủ tốt với Yunho. Em không thể... cậu ấy xứng đáng với một người tốt hơn." Mingi nói, khiến cả Hongjoong và Seonghwa đều thở dài.

⠂⠄⠄⠂⠁⠁⠂⠄⠄⠂⠁⠁⠂⠄⠄⠂ ⠂⠄⠄⠂

"Người nhà có thể đưa bệnh nhân về rồi, bệnh nhân có thể cảm thấy hơi mệt vì tác dụng của thuốc. Nếu bệnh nhân vẫn cảm thấy không khỏe trong 2 ngày nữa thì hãy đưa đến đây."

"Cảm ơn bác sĩ." Hongjoong nói và cúi chào bác sĩ.

Mingi đã đỡ Yunho vì anh gần như không còn tỉnh táo, họ bước ra xe trong im lặng.

"Tôi xin lỗi Yunho..." Mingi thì thầm nhẹ nhàng, hắn đưa tay vuốt tóc anh cho đến khi họ về đến nhà. Đêm đó, Mingi đã thức trắng đêm, trông chừng Yunho đến sáng vì hắn cảm thấy tội lỗi, hắn sẽ không thể làm lành với anh vì hắn sẽ giao anh về lại cô nhi viện, hắn không thể tha thứ cho bản thân vào lúc này. Mingi nghĩ Yunho nên có một alpha tốt hơn hắn.

⠂⠄⠄⠂⠁⠁⠂⠄⠄⠂⠁⠁⠂⠄⠄⠂ ⠂⠄⠄⠂

"Tôi xin lỗi Yunho. Tôi hy vọng cậu sẽ tìm được một alpha tốt hơn để có thể chăm sóc cậu tốt hơn tôi." Mingi nói sau khi để mọi người tạm biệt Yunho trước. Yunho cúi gằm mặt xuống.

"Không thể là cậu sao...?" Yunho nhẹ nhàng nói với hy vọng rằng Mingi sẽ đồng ý.

"Tôi xin lỗi... Tôi không thể..." Mingi nói, Yunho chỉ buồn bã gật đầu.

"Không sao đâu... nhưng tôi có thể hỏi cậu một điều nữa không?" Yunho nhẹ nhàng nói.

"Cậu hỏi đi."

"Một nụ hôn." Yunho nói, anh chỉ tay lên trán mình. "Ở đây."

Như một món quà cho sinh nhật dành cho tôi. Yunho nghĩ.

Mingi mỉm cười và hôn lên trán Yunho. Anh mỉm cười ngạc nhiên khi hắn kéo anh vào lòng.

"Chúc may mắn với alpha tiếp theo của cậu." Mingi nói nhỏ. Yunho phải cắn chặt môi mình khi anh ôm lấy Mingi, gật đầu. Yunho vào trong xe khi Eden nói chuyện với những người khác.

"Cậu có thể suy nghĩ thêm về quyết định được không, Mingi à? Chúng tôi có thể đợi trong vài giờ nữa." Eden nói nhưng Mingi lắc đầu.

"Tôi không thể. Tôi xin lỗi." Mingi nói và Eden thở dài, gật đầu.

"Được rồi. Chúc cậu có những điều tốt đẹp nhất. Cảm ơn cậu đã quan tâm đến Yunho." Eden nói rồi bước vào xe.

⠂⠄⠄⠂⠁⠁⠂⠄⠄⠂⠁⠁⠂⠄⠄⠂ ⠂⠄⠄⠂

"Anh nói sao cơ? Chia tay á? Anh chia tay với em? Song Mingi?" Hyungmin hét vào điện thoại.

"Ừ. Bây giờ làm ơn đừng đến đây nữa. Anh chịu đựng em quá đủ rồi." Mingi nói rồi kết thúc cuộc gọi. Hyungmin kinh ngạc nhìn chằm chằm vào điện thoại của mình trước khi hét lên.

"Cứ chờ đấy, Jung Yunho, cậu sẽ không yên với tôi đâu!"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen30h.Com